Thẩm Lạc không biết thiếu phụ áo xanh lục suy nghĩ gì, ngón tay nhịp nhịp trên tay vịn ghế ngồi, âm thầm trầm ngâm.
Thiếu phụ này nói đến lời thề son sắt, nhưng tâm cơ nàng này rất sâu, ai biết trong lời nói mấy phần là thật hay giả?
"Nữ nhân này nói hẳn là đúng thực tế, Nhất Dược trai độc bá sinh ý đan dược đường biển Đông Hải, danh tiếng sẽ không sai, sẽ không đến mức vì một chút lợi nhỏ mà không để ý thanh danh đi ép giá. Mà theo ta được biết, Lệ Yêu kia xác thực hiếm thấy, khó mà săn giết." Thanh âm Nguyên Khâu lại vang lên trong não hải Thẩm Lạc.
"Vậy thì tốt, hiện tại các ngươi còn bao nhiêu bình Tuyết Phách Đan, ta lấy toàn bộ." Thẩm Lạc nghe lời này, im lặng một hồi, mở miệng nói.
"Trước mắt bản trai còn có tám bình Tuyết Phách Đan, để thiếp đi mang tới, đạo hữu chờ một lát." Thiếu phụ áo xanh lục nhìn thấy Thẩm Lạc thả ra, khiến tâm thần buông lỏng theo, vội vàng đứng dậy đi lấy đan dược.
Thiếu phụ vừa đi, sắc mặt Thẩm Lạc liền trầm xuống, chỉ tám bình đan dược, căn bản không đủ.
Bất quá cũng may, lần này hắn đi La Tinh quần đảo, một đường trải qua rất nhiều thành trì trên đảo hẳn là sẽ có cửa hàng Nhất Dược trai, đi qua từng nhà tìm kiếm, hẳn là có thể gom góp đủ đan dược.
Nghĩ đến đây, tâm tình của hắn cũng thư giãn ra, nhìn Tuyết Phách Đan trong tay, đột nhiên nghĩ tới một chuyện.
"Nguyên đạo hữu, những đan dược Nhất Dược trai này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1611046/chuong-918.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.