Dịch: Vì anh vô tình
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
"Ta xưa nay yêu thích du lịch, vốn muốn đi vịnh Đông Hải nhìn cảnh đẹp bát ngát của hải vực, nhưng khi đi đường tắt qua Bình Khâu huyện lại nghe người ta nói Đại Lịch sơn có hố trời phong cảnh đẹp tuyệt mỹ, nên mới đi tới nơi đây. Lần này thấy được cảnh sắc như vầy, quả nhiên chuyến đi này không uổng." Đuôi lông mày của Thẩm Lạc đuôi lông mày hơi động một chút, như nghĩ tới điều gì, vừa nói, giơ ly rượu lên kính cảnh đẹp ngoài cửa sổ, uống một hơi cạn sạch.
Thanh Mai Tửu vào cổ họng, tạo nên một cỗ vị chua ngòn ngọt, nuốt vào lại nổi lên hơi nóng kỳ lạ của mùi rượu. Nó lan ra tới đầu lưỡi và giữa cổ họng, khiến cho hắn không khỏi nhíu mày một cái, có chút vui vẻ.
"Ha ha, hiện tại là ban ngày còn nhìn không ra điều gì, đến ban đêm ánh trăng ở hố trời mới là tuyệt nhất. Nhưng trong khoảng thời gian này lại có mưa dầm liên miên, trong đêm nếu là bị đám mây dầy đặc che khuất, thì cũng không thấy được gì." Ngao Hoằng cũng tự rót tự uống nói.
Lúc này, đồ ăn ở khách sạn cũng lần lượt được bưng lên, Thẩm Lạc và Ngao Hoằng cũng uống và nói chuyện phiếm với nhau.
Qua ba lần rượu, đồ ăn qua ngũ vị, hai người trò chuyện coi như ăn ý, lúc này ngoài cửa đột nhiên vang lên một trận tạp nhạp tiếng bước chân. Bọn hắn đồng thời quay đầu nhìn qua, liền thấy màn cửa vải bông ngoài cửa lớn đã vén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610498/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.