“Không cần.” Thẩm Lạc ra đến ngoài viện, hô một tiếng.
Đám người chính kinh ngạc ở giữa, liền thấy Thẩm Lạc thu tại trong tay áo trong tay bỗng nhiên có quang mang lóe lên, ngay sau đó một mảnh thanh quang bỗng nhiên từ trong tay áo hắn bừng lên, đem nó thân ảnh bao vây lấy, đột ngột từ mặt đất mọc lên, trong bất chợt trốn đi thật xa.
Thẩm gia mọi người thấy trước mắt một màn này, lập tức tất cả đều kinh ngạc đến ngây người ngay tại chỗ.
“Lạc ca nhi, hắn... Hắn bay mất?” Tay nhị nương chỉ không trung, có chút không dám tin nói.
“Ừm, ca ca thật sự bay mất.” Mặt của Thẩm Mộc Mộc tràn đầy sùng bái, nói.
Mặc dù trong lòng Thẩm Nguyên Các chấn kinh, nhưng từ trong những lá thư trước đó cũng đã biết được đại khái những chuyện Thẩm Lạc trải qua, nên trong mắt chỉ có sự vui mừng.
Lão biết, bây giờ Thẩm Lạc không cần lo về chuyện tính mệnh nữa, mà tiền đồ lại càng rộng mởtại bạcch nngọc sáach.
...
Thẩm Lạc phi độn cực nhanh, như một đạo thanh hồng xẹt qua trên bầu trời Xuân Hoa huyện.
Trong thành có người ngẫu nhiên ngẩng đầu liếc thấy, dẫn tới rối loạn tưng bừng, đều cho là Tiên Nhân xuất hiện, có người quỳ lạy dập đầu, có kẻ chắp tay trước ngực nhắm mắt khẩn cầu.
Chỉ Lát sau Thẩm Lạc đã ra khỏi thành, lần theo phương hướng của Viên Châu tự mà đi, ven đường còn nhìn thấy rất nhiều bách tính rải rác, đang chạy trốn về hướng cửa thành.
Hắn vội vàng bay xuống dưới, hỏi thăm bọn họ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610416/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.