Trong hư không trước người lão giả đang lơ lửng một thanh pháp kiếm gỗ đào màu xích hồng, phía trên khắc rõ một chuỗi phù văn Thẩm Lạc xem không hiểu, nhưng nhìn xem liền biết không phải là phàm vật.
Có chút kỳ quái là, bất luận thanh pháp kiếm treo trên bầu trời, hay là ba người đang giằng co kia, giờ phút này vậy mà tất cả đều không nhúc nhích ở nguyên tại chỗ, nhìn tựa như là đồng thời bị Định Thân Chú vậy.
Thẩm Lạc không dám coi thường vọng động, mà cẩn thận đi từ mặt bên tới gần một chút. Lúc này mới nhìn rõ khuôn mặt hai người treo trên bầu trời kia, rõ ràng là hai quỷ vật xương khô hốc mắt cháy lên lục quang.
Cùng lúc đó, trong tai của hắn cũng nghe một hồi tiếng vang "Tranh tranh" tựa như dây đàn.
Thẩm Lạc ngưng thần tới sát, lúc này mới thấy rõ, trên thân lão đạo gầy gò kia bị từng sợi tơ màu đen mắt thường khó thấy quấn quanh. Bất quá chúng bị đạo bào bên ngoài thân lão lóe lên một tầng thanh quang hơi mỏng chặn lại, cho nên mới khó phát giác.
Mà hai con quỷ vật xương khô kia lại giương miệng lớn, từ bên trong phun ra từng sợi chỉ đen, gắt gao trói buộc thanh pháp kiếm xích hồng treo trên bầu trời kia. Bên ngoài quanh thân nó, hắc vụ nồng đậm cuồn cuộn kịch liệt, còn có thể nhìn thấy từng vòng phù văn xích hồng dày đặc đang không ngừng quay cuồng đánh thẳng vào bản thể quỷ vật. Cả hai tựa như hai đội quân một công một thủ, chém giết đến khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610239/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.