*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hoàng cung Chiêu Nhân Điện, dưới mái đình, bên trên được treo hơn trăm viên lưu ly. Hóa ra nơi này là do Chu Nguyên Chương làm cho trưởng nữ đích tôn của mình là Giang Đô quận chúa, đem tẩm cung của nàng để lân cận Càn Thanh cung để nàng thình thoảng có thể qua thăm hỏi, an ủi lão.
Bên ngoài Chiêu Nhân Điện là chằng chịt các lầu điện, bên phải là một hồ nước. Giang Đô quận chúa thuở nhỏ không quen tiếp xúc với mọi người bên ngoài cho nên Chu Nguyên Chương liền theo sở thích của nàng đem Chiêu Nhân Điện trở thành một sân độc lập trong Hoàng cung.
Giờ phút này, thần tình Giang Đô quận chúa cô đơn đang ngồi nghỉ mát trong đình bên cạnh hồ nước, đôi mắt xinh đẹp đang si ngốc nhìn từng vòng sóng lăn tăn trên mặt nước, chẳng biết đang suy nghĩ cái gì nữa.
Xuân đến các loài hoa lại nở, là thời điểm vạn vật thức tỉnh. Vì sao một người mang thân phận tôn quý như quận chúa lại mang vài phần xuân khuê u oán?
Cung oanh trăm chuyển sầu ghét nghe thấy, lương yến song thê lão hưu đố. (1)
Đối với một nữ tử mà nói thâm cung tịch mịch là một điều đáng sợ nhất đối với nàng.
Vốn dĩ là đối với cuộc sống bất bắc dĩ này, Giang Đô quận chúa cũng dịu dàng, ít nói, từ lúc sinh ra đến giờ nàng chưa bao giờ làm chuyện gì khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-vuong-hau/1935438/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.