- Vậy Tiêu Phàm đắc tội với ngươi như thế nào, có thể nói cho dân nữ được không?
Trần Oanh Nhi nét mặt như hoa, hỏi.
Khuôn mặt xinh đẹp của Giang Đô quận chúa tựa như xuất huyết, dùng sức lắc lắc đầu:
- Không được, chuyện này không thể nói với ngươi, chuyện này nếu nói ra, ta sẽ không sống nổi, tuyệt đối không thể nói.
- Quận chúa sao phải giấu giếm với dân nữ? Người ở chốn thâm cung từ xưa đến nay đến người nói chuyện cũng không có,có chuyện cũng không thể nói lúc này vất vả mới ra khỏi cung, nói chuyện với ta còn phải che che giấu giấu có mệt hay không? Ngươi chẳng lẽ muốn đầy bụng tâm sự này của người cũng chỉ có thể dấu ở trong lòng? Thật khó chịu nha, quận chúa tôn trọng dân nữ, cùng dân nữ kết làm tỷ muội, có lời gì mà không thể nói cùng với ta? Người chẳng lẽ còn sợ ta nói ra ngoài sao?
Trần Oanh Nhi giả bộ mất hứng sẵng giọng nói.
- Ừm, ừm, Oanh Nhi ngươi đừng quá đa tâm, ta…ta thực sự không phải muốn gạt ngươi, nhưng mà chuyện này quá mất mặt, nếu để người ngoài biết thì cũng là một chuyện phiền toái, ngươi nếu như nhất định muốn nghe thì ta sẽ nói cho ngươi tuy nhiên ngươi phải đáp ứng ta, không được nói cho bất kỳ ai, nếu không… nếu không ta đành phải nhảy giếng tự sát.
Giang Đô quận chúa vẻ mặt hết sức nghiêm túc nói.
Trần Oanh Nhi vội vàng gật đầu:
- Xem ngươi nói kìa, ta là loại ngừoi đó sao, ta và ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-vuong-hau/1935429/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.