*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Long xa Chu Doãn Văn vừa đi, mấy trăm người thuộc đội nghi thức nhanh nhẹn theo sau, bước nhanh ra khỏi thành, lên đường trở về kinh sư.
Tiêu Phàm mân mê cái mũi đến phát đỏ, hắn nghĩ không ra, Chu Doãn Văn rầm rầm rộ rộ, phô trương thanh thế như vậy để làm gì? Từ xa chạy đến Giang Phổ làm cái gì? Chẳng lẽ giống như lời Tào Nghị: “Cố ý hù dọa mình vài câu, thấy mình sợ hãi cảm thấy sảng khoái, rồi té luôn? Tên này không khỏi quá dở hơi đi? Vương tôn công tử đều như vậy sao?”
Nghĩ không ra thì hắn cũng không thèm nghĩ nữa. Tiêu Phàm cuối cùng kết luận một câu xanh rờn: Ở cái thời này, những kẻ có quyền lực đều làm những chuyện ăn no rửng mỡ như vậy!
Nguy cơ trôi qua, Tiêu Phàm tất nhiên cảm thấy tâm tình vui vẻ. Bất luận biểu hiện của Chu Doãn Văn có nhàm chán đến như thế nào, nhưng hành vi của hắn lại khiến Tiêu Phàm có hảo cảm, tán thưởng từ đáy lòng. Logic của Tiêu Phàm rất đơn giản. Thái tôn mà giết hắn thì không phải là thái tôn tốt, không giết hắn, thì tương lai sẽ trở thành một minh quân.
Ngoảnh lại thấy Trần Oánh Nhi nước mắt rưng rưng nhìn hắn, trong ánh mắt có mừng có tủi, hết sức phức tạp.
Tiêu Phàm trong lòng không khỏi có chút ấm áp, đi tới trước mặt nàng, ôn nhu nói:
- Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-vuong-hau/1935335/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.