Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103
Chương sau
Trưa hôm sau, Lăng An Vũ từ Dạ Tử Môn gấp gáp đi đến Dạ viên gặp dì Lộ anh vội vàng cất giọng hỏi: "Dì Lộ! Tiểu thư đã thức dậy chưa ạ?" "Vẫn chưa! Tiểu thư vẫn còn ngủ ở trên phòng chưa hề xuống." Dì Lộ ngay lập tức đáp. Lăng An Vũ bước nhanh đi lên phòng của Dạ Ngân Tuyết, Trần Uyển Dư cũng xuất hiện ngay sau đó gật đầu chào dì Lộ rồi chạy thẳng lên phòng của Dạ Ngân Tuyết. Dạ Khải Hiên nhìn thấy hai người gấp gáp, vội vã anh liền hỏi dì Lộ: "Dì Lộ! Đã có chuyện gì sao? Sao nhìn hai người họ gấp gáp tìm Tiểu Tuyết quá vậy?" Dì Lộ gương mặt ngơ ngác, lắc đầu trả lời anh: "Tôi cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì thưa thiếu gia." Dạ Khải Hiên bước lên phòng của cô muốn xem xem đã xảy ra chuyện gì? Trên phòng của Dạ Ngân Tuyết, Trần Uyển Dư bước vào, giọng điệu đầy khẩn trương gọi cô: "Tiểu Tuyết! Cậu hãy mau thức dậy đi có chuyện lớn xảy ra rồi đó." Dạ Ngân Tuyết bị Trần Uyển Dư kéo người dậy, cô nhăn nhó giọng nói vẫn còn ngáy ngủ của cô cất lên: "Có chuyện gì chứ? Chuyện gì thì tớ cũng mặc kệ tớ phải ngủ thêm chút nữa đây." Vừa định nằm xuống lại thì Lăng An Vũ nắm lấy tay của cô không cho cô nằm xuống, Dạ Ngân Tuyết cảm nhận được lực tay này không phải là của Trần Uyển Dư cô cau mày mở mắt nhìn thì nhìn thấy Lăng An Vũ. Lăng An Vũ cầm điện thoại đã bật tin tức đưa cho cô xem: "Em hãy xem tin tức này đi." Dạ Ngân Tuyết mày vẫn nhíu chặt lại cầm điện thoại xem, thấy tựa đề của tin tức để "Đại minh tinh Selina là đứa con bất hiếu bỏ rơi cha mẹ khi đã nổi tiếng " Dạ Ngân Tuyết lướt xuống đọc tin tức rồi gương mặt ngơ ngác ngẩng lên nhìn Lăng An Vũ và Trần Uyển Dư: "Chuyện này là sao? Hai người này là ai vậy?" "Lý Hâm Đình là ai vậy?" Dạ Khải Hiên đứng ở phía cánh cửa cất giọng hỏi. Dạ Ngân Tuyết, Lăng An Vũ và Trần Uyển Dư đồng loạt nhìn Dạ Khải Hiên, nghe anh hỏi Dạ Ngân Tuyết chậm rãi trả lời: "Em cũng không rõ em chỉ biết cô ta hiện tại là một diễn viên đang khá là nổi tiếng, được rất nhiều người yêu mến từ fan hâm mộ lẫn đồng nghiệp." Dạ Khải Hiên đôi mày bắt đầu cau lại, lại hỏi cô:"Vậy em có từng đắc tội hay là làm gì cô ta không?" Dạ Ngân Tuyết lắc lắc đầu, mặt ngơ ra Dạ Khải Hiên nói cho cô và Lăng An Vũ, Trần Uyển Dư biết: "Hai người tự nhận là cha mẹ của em đang ăn vạ ở công ty của em là do cô ta đưa tiền bảo bọn họ đến." "Tại sao cô ta lại làm vậy chứ? Em và cô ta có biết nhau đâu chứ? Gặp mặt còn chưa gặp nữa là." Dạ Ngân Tuyết trong người có chút bực bội không hiểu tại sao Lý Hâm Đình lại hãm hại cô. Trần Uyển Dư ngay lập tức cất giọng đầy tức tối: "Chắc là cô ta muốn cậu bị mọi người quay lưng, đàm tiếu, bị người khác chỉ trích ảnh hưởng đến danh tiếng của cậu để cô ta muốn hơn cậu. Và bây giờ cô ta đã được như ý muốn rồi cậu thực sự đã bị ảnh hưởng danh tiếng rất nghiêm trọng, hiện tại có rất nhiều phóng viên đang đứng đợi cậu ở công ty đó. Còn nữa các hợp đồng quảng cáo của cậu cũng bị hủy, các dự án phim cũng không còn." Lăng An Vũ nhìn Dạ Ngân Tuyết giọng nói rất ôn nhu, nhẹ nhàng hỏi cô: "Bây giờ em định làm như thế nào? Hiện tại có rất nhiều fan đã quay lưng với em rồi bọn họ còn muốn đuổi em khỏi ngành giải trí nữa." Dạ Ngân Tuyết gương mặt trầm ngâm không nói gì, Dạ Khải Hiên khoanh tay dựa vào cánh cửa cất giọng: "Nếu em muốn thanh minh, cứu vãn tình hình thì chỉ còn có một cách là công khai cho công chúng biết thân thế của em thôi."
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103
Chương sau