Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103
Chương sau
Lăng An Vũ lấy điện thoại ra gọi cho Hạo Tư chuẩn bị nhấn nút gọi một bàn tay thon dài, trắng nõn vỗ vào vai của anh từ phía sau. Anh giật mình quay người lại nhìn, thấy Dạ Ngân Tuyết đang đứng mỉm cười với mình, Lăng An Vũ mừng rỡ vội ôm chặt lấy cô. Dạ Ngân Tuyết ôm lấy anh mỉm cười cực kì vui trong lòng, cô khẽ hỏi anh: "An Vũ! Em thích anh! Anh có gì muốn nói lại với em không?" "Anh thích em!" Lăng An Vũ vẫn ôm chặt lấy cô, lúc nãy khi cô biến mất anh thật sự rất hoảng, rất sợ. Đột nhiên, Lăng An Vũ chợt nhớ ra vết máu liền buông cô ra, vội vàng kiểm tra hỏi cô: "Phải rồi vết máu dưới đất là sao? Em bị thương chỗ nào sao?" Dạ Ngân Tuyết phì cười lắc lắc đầu xoay một vòng cho anh xem: "Vết máu lúc nãy không phải là máu của em mà là tiết lợn em chỉ là hù anh thôi." Lăng An Vũ thở phào nhẹ nhõm trong người: "Em thật là làm anh sợ chết khiếp." "Nếu em không làm vậy thì anh đâu có nói thật lòng mình, cuối cùng em cũng đã theo đuổi được anh rồi." Lăng An Vũ xoa xoa đầu của cô:"Anh thật sự hết cách với em, thôi được rồi chúng ta quay về thôi." Lăng An Vũ nắm lấy bàn tay của cô rồi đưa cô quay về, đi ngang qua tiệm mỳ bà chủ quán nhìn thấy anh và cô tay trong tay bà mỉm cười cất giọng: "Chàng trai trẻ! Cậu làm lành với bạn gái của mình rồi sao? Sau này đừng chọc bạn gái của mình giận nữa đó." Lăng An Vũ cười cười với bà chủ quán rồi kéo cô đi, lên xe anh nheo mắt nhìn cô Dạ Ngân Tuyết cười với anh cho qua chuyện: "Thì ra em và dì ấy đã thông đồng với nhau từ lâu rồi." "Thông đồng cái gì chứ? Chỉ là em nhờ dì ấy hợp tác một chút xíu với em thôi." "Áaaa...Đau...đau." Dạ Ngân Tuyết bị Lăng An Vũ nhéo má, cô vỗ vỗ vào tay của anh ý muốn anh buông ra. Lăng An Vũ buông ra Dạ Ngân Tuyết xoa xoa cái mặt trắng mịn của mình, bĩu môi nhìn anh. Dạ viên Dạ Khải Hiên ngồi ở phòng khách ăn trái cây nhìn thấy em gái của mình hí ha hí hửng, một vẻ mặt vui vẻ mà Dạ Khải Hiên và những người trong biệt thự chưa từng thấy khiến cho những người làm trong Dạ viên một phen hoảng hốt, chút xíu nữa là ngất đi. Dạ Khải Hiên vẫy vẫy tay gọi Dạ Ngân Tuyết: "Tiểu Tuyết! Em mau lại đây cho anh." Dạ Ngân Tuyết bước lại bị Dạ Khải Hiên kéo ngồi xuống ghế anh nhìn Lăng An Vũ rồi nhìn cô cất giọng hỏi: "Em đã theo đuổi thành công An Vũ rồi à?" "Sao anh biết? Sao anh biết là em theo đuổi An Vũ?" Dạ Ngân Tuyết có chút bất ngờ khi cô chưa nói mà anh đã biết chuyện này.Dạ Khải Hiên hừ một tiếng nói với cô:"Tất nhiên là anh biết rồi không có chuyện gì mà anh không biết được cả. Nếu như em và An Vũ đã đến với nhau thì anh cũng nói cho em nghe một chuyện." Dạ Khải Hiên nhếch môi cười với Lăng An Vũ rồi nói cho cô nghe: "Tiểu Tuyết! Em có biết là An Vũ đã thích em từ lâu rồi không? Để anh nhớ xem anh nhớ cái lần em trốn ra ngoài về vụ của Tạ Anh Minh sau đó An Vũ đã cõng em về chính là lúc đó anh đã biết An Vũ thích em rồi." "Thật sao? Anh ấy đã thích em lâu như vậy rồi sao?" Dạ Ngân Tuyết ngạc nhiên quay đầu một cái thật mạnh nhìn Lăng An Vũ, cô gọi anh đến: "An Vũ! Anh hãy mau lại đây! Em có chuyện cần phải hỏi rõ anh đây." Lăng An Vũ bước đến nhìn cô:"Có chuyện gì?" Dạ Ngân Tuyết kéo mạnh anh ngồi xuống gương mặt tỏ vẻ nghiêm túc hỏi anh: "Em hỏi anh có phải anh đã thích em từ lâu rồi đúng không? Chứ không phải là mới thích em gần đây." Lăng An Vũ chuyển ánh mắt sang nhìn Dạ Khải Hiên, Dạ Khải Hiên giả vờ như không biết chuyện gì quay đầu nhìn sang chỗ khác. Lăng An Vũ gật đầu thừa nhận với cô, cô bĩu môi vẻ mặt giận dỗi: "Vậy là...vậy là đáng lý ra anh phải là người theo đuổi em mới đúng chứ? Tại sao đổi ngược lại là em theo đuổi anh?" "Anh xin lỗi! Là lỗi của anh." Lăng An Vũ cười ngọt ngào rồi xin lỗi với cô. Dạ Khải Hiên cảm thấy mình thật thừa thãi ở đây, anh đứng dậy tiến đến chỗ của hai người Dạ Khải Hiên hai tay đẩy hai cái đầu của anh và cô lại với nhau. Khiến cho Lăng An Vũ và Dạ Ngân Tuyết môi chạm môi với nhau, Dạ Khải Hiên buông tay ra, cười cười đi lên phòng. Mọi người hãy tận hưởng những chương ngọt ngào của hai anh chị đi nha bởi vì truyện sắp ngược rồi mà ngược hơi bị lâu đó nha. Thêm vào đó là có thêm những cặp đôi mới, nhân vật mới sẽ xuất hiện.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103
Chương sau