Trương Nhạc Hạo bị tắt máy ngang nên đâm ra có chút tủi thân. Phả Hoa ngồi kế bên cũng chỉ biết cười lớn, tên này đúng là chỉ mang được dáng vóc của người trưởng thành, còn tâm hồn thì hệt như một đứa trẻ lên ba.
- Được rồi mà, anh sao lại phụng phịu giận dỗi Nhất Dương chứ? Em ấy vốn dĩ không mượn anh làm cha nuôi, là do anh tự biên, tự diễn, tự nhận con mà.
- Em còn bênh cái thằng nhóc đó...aaa...anh không chịu đâu đấy.
Phả Hoa chỉ biết cười, cô không biết phải nên làm gì đâu. Cứ mặc kệ Nhạc Hạo đi, càng dỗ thì lại càng được nước lấn tới thôi. Thấy cô lơ mình, Nhạc Hạo nhíu mày nhích lại gần cô, anh phụng phịu ôm lấy cánh tay cô, bắt đầu chiêu trò nhõng nhẽo.
- Em phải lấy lại công bằng cho anh.
- Em làm cách nào để lấy lại công bằng cho anh đây? Hay là bây giờ em gọi cho Nhất Dương, bảo cậu ấy phải chấp nhận cho anh làm cha đỡ đầu của tiểu công chúa nhà họ Trình sao?
- Không, anh sao có thể để em mất mặt mũi như vậy.
- Vậy anh muốn như nào, hửm?
Trương Nhạc Hạo vốn dĩ là con cáo già chứ không phải con nai vàng ngơ ngác. Anh ôm chặt cánh tay cô, giả vờ như suy nghĩ gì đó. Lúc sau liền nhếch nhẹ môi ghé vào tai cô thì thầm to nhỏ.
- Hay em sinh con cho anh đi!
- Còn lâu, anh bớt ảo tưởng lại. Em có lịch quay chương trình "Chat cùng fan" rồi, tạm biệt anh!
Kế hoạch săn mồi ngon đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-tinh-la-chong-toi/653385/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.