Năm tháng bên cạnh nhau là năm tháng bình yên nhất. Trình Nhất Dương nắm tay vợ, cả hai vui vẻ đi dạo khu trung tâm mua sắm. Anh muốn tự mình chọn những vật dụng cần thiết nhất để chào đón con đến với thế giới của mình. Cẩm Nhiên bầu bì đã 7 tháng, bụng dạ đã to lên rất nhiều, di chuyển vì thế mà cũng vô cùng khó khăn.
- Nhất Dương, em đau chân quá.
- Không sao chứ? Anh đỡ em vào quán cà phê ngồi một lát nhé.
- Nhưng em muốn tiếp tục lựa đồ cho con.
- Được rồi mà, cũng còn rất lâu nữa con mới chào đời. Chúng ta có thể từ từ chuẩn bị, không cần lo.
Cẩm Nhiên gật gù nắm tay anh bước vào quầy cà phê gần đó. Gọi ra hai ly nước ép rồi nghỉ ngơi một chút. Bàn chân cô sưng lên không ít, hơi chút đau nên không thể đi đứng được quá lâu.
- Nhất Dương, rất đau chân.
- Để anh xoa bóp cho em, đưa chân đây.
- Nhưng ở đây kì lắm, mọi người sẽ nhìn anh.
- Không cần quan tâm, vợ anh thì anh chăm sóc.
Vừa nói Nhất Dương vừa quỳ gối xuống gỡ đôi giày búp bê thấp từ chân cô ra. Anh ân cần xoa nắn, không kệ nệ trốn đông người mà chăm sóc vợ yêu. Không quá lâu đâu, chỉ sau 30 phút thì hình ảnh anh chăm sóc vợ bầu đã tràn lan trên khắp các trang mạng xã hội. Kẻ khen, người chê là vô kể nhưng mà Nhất Dương nào có thời gian quan tâm, anh còn hận không có thời gian yêu thương cô nhiều hơn.
"Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-tinh-la-chong-toi/653384/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.