Bước lên lầu cùng một đĩa trái cây đầy ắp. Cẩm Nhiên khẽ đẩy cửa phòng làm việc ra, vừa nhìn thấy cô, biểu cảm khuôn mặt của anh cũng nhanh chóng thay đổi. Cô biết là anh đang rất buồn vì một số fan đã quay lưng, chỉ biết đặt đĩa trái cây xuống bàn nhìn anh.
- Ăn một chút trái cây đi anh.
Nhất Dương kéo tay cô lại, để cô yên vị trên đùi mình. Cẩm Nhiên cũng không ngại ngùng quàng tay qua cổ anh.
- Sao thế?
- Anh đút trái cây cho em ăn.
Vừa nói Nhất Dương vừa cầm lên miếng táo, tận tình đút cho cô. Cẩm Nhiên cắn một miếng rồi đẩy ra khiến anh bật cười ăn hết phần còn lại của miếng táo. Ngồi trong lòng anh, Cẩm Nhiên khẽ hít sâu.
- Anh đang buồn sao?
- Không có.
- Đừng có mà giấu em, em nhìn thấy hết tâm can của anh đó. Em lại còn chẳng hiểu con người của anh sao?
Nhất Dương không trả lời chỉ cầm lên miếng táo khác. Anh thong thả ăn còn cô thì vô cùng bứt rứt. Đối mặt với anh, cô phụng phịu lên tiếng.
- Anh không quan tâm em sao?
- Thế em ăn táo không?
- Nghiêm túc đi!
Anh nhìn cô nhoẻn miệng một cái, đặt miếng táo đang ăn dở xuống đĩa. Anh hít sâu đưa tay tới con chuột máy tính, lướt một chút rồi nhìn những bình luận tiêu cực trên màn hình.
- Cẩm Nhiên, đúng là anh đang rất buồn...nhưng em phải hiểu rằng, không có em bên cạnh...anh còn cảm thấy tồi tệ hơn bây giờ gấp nhiều lần. Ngay lúc này đây, bất kể cả thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-tinh-la-chong-toi/653375/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.