Sáng hôm sau, điện thoại anh vang inh ỏi làm anh nhíu mày ngồi dậy. Thấy tên danh bạ "chủ tịch", anh đứng dậy tiến ra ban công tránh làm cô thức giấc, hít sâu một hơi bắt máy.
- Con nghe.
"Con và Cẩm Nhiên quay lại sao? Việc công khai mối quan hệ tại sao lại không hỏi qua ý của ta?"
- Tụi con tự lo liệu được, chủ tịch đừng bận tâm.
"Cả hai đứa...thật là..."
Nghe tiếng tút tút từ đầu dây bên kia. Nhất Dương thở dài quay người vào phòng, đặt điện thoại lại đầu tủ. Nhìn người con gái đang nhắm mắt ngủ ngon lành kia liền khẽ cười nằm xuống bên cạnh ôm lấy cô.
- Cẩm Nhiên, dậy thôi em.
- Ưm...em muốn ngủ thêm...cho em thêm một chút thôi...
- Ngoan nào, hôm nay chúng ta có rất nhiều việc để làm.
Yêu thương hôn chụt lên môi cô, Nhất Dương nhanh chóng rời giường vệ sinh cá nhân. Cẩm Nhiên khẽ mở mắt mệt mỏi ỉu xìu ngồi dậy. Ngồi trên giường cô liên tục gật gù, hết ngã qua bên này lại ngã qua bên kia. Nhất Dương vừa ra đã bật cười.
- Một lát là bổ nhào ra đất đấy!
- Híc...em buồn ngủ...
Nhất Dương không còn cách nào khác tiến lại bế cô lên, còn để thêm một lát nữa cô sẽ té xuống đất mất. Cẩm Nhiên cũng nhanh chóng vòng tay vòng chân qua ôm lấy anh, không quên nhõng nhẽo.
- Anh đánh răng cho em.
- Được.
- Anh rửa mặt cho em.
- Được.
Nhất Dương đặt cô lên bệ đá hoa cương, cứ vậy đánh răng, rửa mặt cho cô. Còn Cẩm Nhiên được nước lại càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-tinh-la-chong-toi/653374/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.