Nhạc Hạo ở bên trong hậu trường vừa makeup lại vừa đọc lại vai thoại. Nhất Dương phì cười bước lại vỗ vai người anh em của mình, không quên đưa cho Nhạc Hạo một chai nước lạnh.
- Làm gì mà căng thẳng vậy? Diễn lại một chút chẳng phải đã xong rồi sao? Thoải mái lên!
- Vấn đề không phải chúng ta diễn lại hay không mà nó nằm ở chỗ đoàn phim. Em cũng biết là dựng phân cảnh không phải dễ mà, bọn họ vất vả rồi.
- Ừm, chuyện lần này cũng quá nghiêm trọng rồi.
Nhạc Hạo quay lại với kịch bản của mình còn Nhất Dương lại vùi đầu vào game đấu kiếm trong điện thoại. Người nhớ kịch bản dai như Nhất Dương thì những vấn đề này là chuyện bình thường với anh.
Nhớ ra gì đó, Nhạc Hạo thở dài đóng kịch bản lại. Anh ra hiệu cho các nhân viên đoàn phim cũng như quản lý của mình ra ngoài. Nhìn qua Nhất Dương, Nhạc Hạo bước lại ngồi xuống cạnh anh một cách nghiêm túc.
- Nhất Dương, hôm nay Cẩm Nhiên có vẻ không ổn.
- Cô ấy vẫn bình thường mà.
Nhất Dương vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại. Tay vẫn thoăn thoát trên từng phím một. Nhạc Hạo cau mày có chút khó chịu mà gằn giọng.
- Nói chuyện nghiêm túc với anh một chút đi!
- Anh không thấy em đang trong trận sao? Có gì thì anh mau nói đi! Em vẫn đang nghe cơ mà.
- Em chán Cẩm Nhiên rồi à?
- Sao có thể chứ, chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra.
- Vậy tại sao không quan tâm đến em ấy?
Nhất Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-tinh-la-chong-toi/653346/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.