Hun thịt hết cả buổichiều, tối đó Viên Hỷ Lạc không thông báo ngay cho chúng tôi thông tinmà Vương Tứ Xuyên vừa moi được. Tôi cũng chẳng lấy làm bất ngờ vì biếtchuyện này kiểu gì cũng phải mất kha khá thời gian.
Trước khichìm vào giấc ngủ, trong đầu tôi lại tái hiện một lượt trình tự các sựkiện đã diễn ra. Tôi phát hiện mình dần dần chấp nhận tiền đề rằng chúng tôi thực sự đã trở về quá khứ - thời điểm mấy tháng trước.
Nếutôi thực hiện theo kế hoạch của Vương Tứ Xuyên, thì sau đó họ sẽ thâmnhập hang động và xảy ra một chuỗi các sự việc bất ngờ. Trong khi đó,cùng thời gian này, một “tôi” khác không hề hay biết sự tình đang chuẩnbị đợi lệnh điều chuyển xuống đây.
Nhưng có lẽ mọi chuyện sẽkhông diễn ra nhanh chóng như vậy. Bởi lúc chúng tôi tiến vào hang độngvà nhìn thấy chiếc Shinzan chìm ở sông ngầm, thì thấy nó đã bị han gỉrất nghiêm trọng. Khi ấy tôi cho rằng ít nhất máy bay cũng phải chịu han gỉ chừng hơn hai chục năm, nhưng giờ ngẫm lại tốc độ hủy hoại ấy có lẽlà do môi trường khắc nghiệt ở sông ngầm tạo nên. Nhưng dẫu vậy thì tôicảm giác chí ít cũng phải bốn tháng nữa Shinzan mới hỏng được đến mứcấy.
Trung tuần tháng mười một, chúng tôi vào trong động và loanhquanh ở đó tầm năm tháng, rồi bay xuống vực sâu. Sau khi máy bay rơi, để đội thám trắc “chúng tôi” kia nhìn thấy được bộ dạng rách nát, han gỉcủa máy bay trong dòng sông ngầm thì chí ít chúng tôi đã bay về trướcthời điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-thuong-lang/2835906/quyen-2-chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.