Căn phòng bê tông của bộ tư lệnh nằm bên rìa căn cứ địa của con đập, cả gian phòng đã được gia cố.
Đây là lần đầu tiên tôi đi ra khỏi khu cứu thương sau khi được cứu thoát.Dọc đường đi, tôi phát hiện chỗ nào cũng đang được kiểm tra gia cố và tu bổ tạm thời, các mối hàn lóe sáng từng vạt.
Bước vào gian phòngbằng bê tông, tôi thấy mấy vị sĩ quan đang nói chuyện, trong đó có sưtrưởng Trình, người tôi từng gặp lúc mới được cứu lên bờ, bọn họ đềunghiêm nét mặt.
Nếu là lúc thường, tôi khá biết cách đối phó vớicấp trên, tôi thuộc kiểu người nhìn thì có vẻ thành thật, nhưng thực rakhá tinh quái, thường không bao giờ phạm phải lỗi lớn, nhưng cũng khôngngoan ngoãn thực hiện y lệnh cấp trên, đúng là kiểu người mà cấp trêncho rằng không thể gây ra đại họa nhưng cũng chẳng có chút tiền đồ nào.
Nhưng tình hình hôm nay không giống mọi lần, tôi không hiểu tính cách của mấy vị lãnh đạo này, hơn nữa không khí trong phòng lại vô cùng bí bách,khiến tôi cơ hồ không thể đứng vững, lòng bàn tay bắt đầu dấp dính mồhôi.
Lúc này, tôi biết không thể kiềm chế được sự căng thẳng vàlo sợ, đã thế thì không cố kiềm chế lại nữa, cứ để họ cho rằng tôi căngthẳng vì lần đầu được gặp cấp trên đi.
Cả quá trình báo cáo mấtkhoảng hai tiếng đồng hồ, tôi cũng chẳng nhớ mình qua cửa ải như thếnào, chỉ có điều lúc nhắc đến cuộn phim, tôi cố tình nhấn mạnh rằng mình đã xem hết nội dung, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-thuong-lang/2835847/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.