Tôi ngẩn người ra một lúc rồi mới sực hiểu. Những người khác cũng giống tôi, Vương Tứ Xuyên hỏi lại: “Anh đã từng vào đây?”
Anh Miêu rút thuốc lá ra, châm thuốc rồi chậm rãi gật đầu.
Chúng tôi đều hoang mang, ai cũng tái mặt, lặng lẽ nhìn nhau.
Đầu tôi mông lung một lúc, sau đó tôi đột nhiên thấy buồn cười, tôi pháthiện thực ra mọi tình huống đều khá hợp lí, ngay từ đầu đã có nhiều dấuhiệu cho thấy điều đó rồi.
Đầu tiên, trước khi xuống đây, anhMiêu biết trước nhóm của đại tá đã tìm ra hang động này. Lúc ấy, tôi ngỡ anh đoán đúng bởi anh quen thuộc với cách làm việc của tổ chức, bây giờ nghĩ lại mới thấy, anh ấy đã từng đến đây, đương nhiên phải biết trướcchuyện này.
Sau đó, nước dâng cao, anh bỗng xuất hiện rất kịpthời, lại còn biết cứ đi về phía trước sẽ tới đỉnh hang động. Ban đầutôi cứ tưởng do anh ấy có kinh nghiệm phong phú, lúc này nghĩ lại thì rõ là anh ấy đã từng trải qua việc này rồi.
Sự việc hiển nhiên nhưbày ra trước mắt, nhưng có lẽ chúng tôi đều là những người đầu óc quáđơn giản nên chẳng ai đoán được tình huống này.
Một lúc sau, BùiThanh lên tiếng phá sự yên lặng, cậu ta lạnh lùng nói: “Mao Ngũ Nguyệt,tôi sớm biết anh có vấn đề, nhưng thật không ngờ anh lại liên can sâuđến như vậy, chuyện này rốt cuộc như thế nào, anh phải kể cho rõ ràng,không đừng trách chúng tôi không nể tình giai cấp!”
Anh Miêu bình chân như vại, lắc đầu đáp: “Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-thuong-lang/2835802/quyen-1-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.