Tôi bị ngã bổ chửng,may mà trong giây phút hoảng loạn tôi vẫn kịp co người lại, hai tay ômđầu bảo vệ, cũng may người tôi không sao, chỉ lăn hai vòng, đập ngườimấy cái thì rớt xuống dưới hố. Tôi mở mắt ngó nghiêng không biết đây làđâu, liền nhỏm dậy ngó lên trên, bụng thầm rủa thằng chó chết nào chơiđểu mình.
Không ngờ, tôi vừa ngóc đầu lên thì đột nhiên một trậnđá băng nhè thẳng đầu tôi ném tới tấp, mặt tôi lĩnh trọn đám băng răm.Thấy bị tấn công phần trên, tôi vội vàng giơ tay lên đỡ. Những cục băngliên tiếp nhằm thẳng gáy tôi ném xuống, cứ thế chúng ném lia lịa vào đầu và gáy tôi. Tôi đột nhiên thấy tức giận vô cùng, định bụng nhặt mấy cục băng ném trả miếng, nhưng vừa mới cúi xuống nhặt thì lại lãnh trọn mộtloạt băng răm, lần này thì viên nào viên nấy to hơn, nặng hơn và sốlượng nhiều hon, có viên rơi trúng gáy khiến tôi lảo đảo suýt ngã.
Tôi chợt hiểu vẩn đề, đối phương muốn chôn sống tôi trong đống băng, trong trường hợp này hẳn họ muốn tôi phải chết.
Nghĩ vậy tôi lập tức sởn gai ốc. Theo nghề khảo sát địa chất, tôi đã khôngít lần gặp nguy hiểm, nhưng đây là lần đầu tiên tôi bị người khác cốtình ám hại, lẽ nào quân địch vẫn mai phục ở đây, thấy tôi một mình thìmuốn ra tay giết người? Nghĩ đến đây, tôi thấy bừng bừng lửa giận, nghĩthầm nếu mày không dùng súng mà lại dùng cách thức này để hòng giết taothì mày nhầm to rồi, dù sao tao cũng là một người lính, những năm tuổitrẻ từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-thuong-lang/2835798/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.