Ba người chúng tôi cố gắng hít thật sâu để trấn tĩnh lại, nhất là tôi, phải mất khá nhiềuthời gian điều hòa trở lại, tôi mới dám xem tiếp. Khi xem kỹ lại, khôngbiết do nỗi sợ hãi đã định hình sẵn trong đầu hay do gương mặt biến dạng ấy thực sự rất đáng sợ mà chúng tôi càng thêm sợ hãi, cuối cùng cả bangười đều cảm thấy bị ngộp thở.
Nó là một hình mặt người biếndạng vì bị nén ép quá độ, nổi bật nhất là cái mũi chim ưng và vầng tránnhô cao lạ thường, tôi cũng không chắc đó là cấu tạo ban đầu của “gươngmặt” này hay do bị chèn ép mà trở nên biến tướng khác thường đến vậy.Nếu là khả năng thứ nhất, thì người này chắc chắn đã tử vong và tổ chứcnão bộ đã nứt vỡ hoàn toàn.
Một điều khiến chúng tôi thở phào nhẹ nhõm là không tìm thấy một đặc trưng nào của Viên Hỷ Lạc trên gương mặt đó.
Thời gian trôi qua khá lâu mà chúng tôi chỉ biết nhìn nhau, không biết nênnói gì với đồng đội, những gì diễn ra trước mắt thực sự đã vượt ra ngoài khả năng giải thích chúng tôi.
Sau đó, Mã Tại Hải là người bừngtỉnh đần tiên, cậu ta đứng dậy mở cái ba lô, lôi sợi dây thừng từ bêntrong ra, đầu sợi dây có gắn một cái móc sắt, cậu ta tiếp tục dỡ tungcái bàn viết ra, lúc này thì chúng tôi đã hiểu ý đồ của cậu ấy. Mã TạiHải muốn làm một cái cần câu để móc “mặt người” ở trong ống thông gióra.
Tiếc rằng chiếc bàn đó được làm rất chắc, chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-thuong-lang/2835788/quyen-1-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.