Đó là mẩu giấy giốnghệt như mẫu giấy tôi đã thấy lúc trước ở bãi đá, vẫn là mẩu giấy xé vộitừ quyển sổ tay an toàn lao động, chất lượng giấy lúc đó không thể bằnggiấy bây giờ, chúng dày cộp, sần sùi, thô ráp, màu vàng xỉn. Tôi mở raxem, vẫn cũng một kiểu chữ như mẩu giấy trước: “Đi xuống bên dưới hốsụt.”
Mấy chữ này tôi viết rất ẩu, ẩu tới mức tôi phải cố gắnglắm mới luận ra được, chắc là nó phải được viết trong lúc rất vội. Nhìnmấy chữ này, tim tôi bỗng đập thình thích. Tiếp tục đi xuống dưới cái hố sụt này sao? Phản xạ theo thói quen của tôi lúc đó là ngoái lại nhìncái hố đằng sau hàng rào chắn thép gai
Cái hố nằm cách chúng tôikhông xa, tất cả các dây cáp điện giống như những xúc tu của con bạchtuộc tập trung cả ở đó, nó tạo thành từng chùm, từng chùm một, còn dòngnước thì chen qua những sợi cáp điện này đổ xuống dưới đó.
Phải đi xuống cái hố này sao?
Tôi thực sự kinh ngạc, không hiểu đã xảy ra chuyện gì, nên tiếp tục thò tay mò vào túi một lần nữa, lần này thì chỉ thấy có thuốc lá, không tìmthấy mẩu giấy nào nữa, tôi băn khoăn không biết ai đã nhét mảnh giấy vào túi mình?
Lúc trước gặp tờ giấy nhắc phải cẩn thận với BùiThanh, tôi không để ý lắm vì nghĩ đó là do Trần Lạc Hộ ác ý làm, nhưnglúc này lại tiếp tục nhận được một mẩu giấy nữa, tôi không thể làm nhưchưa từng xảy ra chuyện gì được.
Lúc tôi móc mẩu giấy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-thuong-lang/2835751/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.