Máy bay ư?
Lúc đó chúng tôi đều ngây người ra, lẽ nào nơi đây đã là điểm đáy của động, là độ sâu một ngàn hai trăm mét so với mặt đất rồi?
Không thể nào, đồng hồ đo áp suất cho thấy độ sâu của chúng tôi hiện nay cũng chưa thể đạt đến một nửa con số đó, hơn nữa tính đến độ rộng của độngnày, nếu có chiếc máy bay thần bí nào đó ở dưới nước, vậy thì với chiềudài và độ cao đó, chúng tôi không thể không phát hiện ra điều gì, chiếuđèn xuống dưới, chắc chắn sẽ nhìn thấy bóng của chiếc máy bay. Đằng này, chỉ là một màn nước đen ngòm, chẳng nhìn thấy gì khác.
Vương TứXuyên hỏi đội phó, đội phó liền trả lời đó không phải là loại máy baythả bom, mà là một chiếc máy bay loại nhỏ, bên dưới còn có đường ray,chiếc máy bay bị giằng cố định vào đó bởi các sợi xích, xem ra nó đã bịtàn phá hư hỏng hoàn toàn rồi.
Mấy người trên xuồng hưng phấnkhác thường, chỉ có tôi đang bị thương không thể lặn xuống để xem được,mặc dù trong lòng sốt ruột như lửa đốt, nhưng cũng đành đứng đó mà nhìntừng người một đang tranh nhau xuống, rồi mọi người lần lượt nhảy xuốngdưới nước.
Tôi đợi họ phải đến một tiếng, cho đến khi anh Đườngđứng trên bờ kêu gọi mọi người lên uống nước, lúc đó họ mới chịu lên,tất cả vừa lau người, vừa kể cho chúng tôi nghe những gì xảy ra bêndưới, người kể hăng nhất trong nhóm là Vương Tứ Xuyên, cậu ta trợn mắtrướn mày mà kể.
Dựa theo những gì họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-thuong-lang/2835743/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.