Đống bao tải được xếp chồng lên nhau chừng năm, sáu tầng, còn có thể thấy dưới sông còn cómấy tầng nữa. Vì xếp đặt lộn xộn nên nhiều xương tay, xương chân ngườichìa cả ra ngoài, tất cả họ không thể thoát khỏi lớp lưới sắt mắt cáoquấn chặt bên ngoài, nên đều bỏ mạng ở nơi này. Rất nhiều bộ xương chothấy họ dường như đã bị chết khô, nhìn bộ dạng vô cùng đau đớn, đángthương, vì vậy chúng tôi chỉ đứng từ xa nhìn mà không dám lại gần xemkĩ.
Chúng tôi thử đụng vào một cái tải, định đẩy nó xem sao, cảlớp lưới sắt bỗng xoắn chặt lại với nhau, Trần Lạc Hộ thấy thế sợ quá,giật mình kinh hãi, khác hẳn ngày thường, có khi cậu ta tè ra quần rồicũng nên, ấy là tôi đoán vậy. Chỉ có Bùi Thanh là không nói câu nào, cậu ta tỏ ra khá bình tĩnh.
Chúng tôi thả mỏ neo xuống, đội phó nhảy lên mấy tảng đá, rồi trèo lên xem thử đằng sau, phát hiện một cảnhtượng hãi hùng, la liệt trước mặt anh là những bộ xương bị cuốn chặtbằng lưới sắt, nếu không tới cả ngàn thì cũng phải tới bảy tám trăm bộ.Dường như đây là cảnh tượng của một trận diệt chủng dã man.
Những người làm nghề thăm dò khoáng sản như chúng tôi không phải là ngườinhát gan, thực ra trước đây chúng tôi cũng từng nhìn thấy người chết,nhưng chứng kiến từng đống xác xương khô một lúc thế này thì ai nấy đềuthấy ớn lạnh tới tận xương tủy.
Chúng tôi đoán có lẽ những ngườinày đều là lao dịch trước đây bị bọn Nhật bắt xuống, có thể hồi đó chúng phải vận chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-thuong-lang/109708/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.