Bão cát đã ngừng. Cơn bão đến nhanh đi cũng nhanh, sa mạc lại khôi phục vẻ yên tĩnh vốn có của nó. Mặt trời chiếu rọi trên đỉnh đầu, bốn phía vắng lặng, nhiệt độ dần dần tăng lên. Một con thằn lằn ở xa xa ngẩng đầu nhìn Phương Thất rồi nhanh chóng bỏ chạy. Các cồn cát gần đó cũng đã thay đổi hình dáng của chúng. Xác của hắc y nhân đã bị cát lấp đi.
Phương Thất rút chân từ trong đống cát ra, sau đó đưa tay vỗ vỗ vai và đầu để phủi cát. Hắn dùng sức nuốt nước bọt một cái, môi hắn hiện tại đã hoàn toàn khô và nứt nẻ. Nhìn cát vàng vô biên vô tận trước mắt, Phương Thất khẽ thở dài một cái. Trước đại tự nhiên, sức của loài người quá yếu ớt và nhỏ bé.
Cho tới bây giờ Phương Thất vẫn không có qua cảm giác vô lực và tuyệt vọng như vậy.Hắn thậm chí có ý nghĩ mình sẽ không thể thoát ra khỏi sa mạc mênh mông này.
Sự tự tin, không thể nghi ngờ là một trong những bảo vật tinh thần quý giá nhất của loài người.
Một người tự tin thường có thể hóa hung hiểm thành bình an, vượt qua những khó khăn mà người khác không cách nào vượt qua được, thậm chí còn có thể chiến thắng kẻ thù mạnh hơn chính mình nhiều lần.
Vậy thì một người mất tự tin sẽ thế nào?
Người mất đi sự tự tin giống như một con đê đã sụp đổ, ngăn không được nước nữa, cứ nằm đó để mặc cho nước chảy qua.
Sự tự tin cũng được chia thành hai loại, một loại là “tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-lang-tu-dao/19400/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.