Một quyền này thực sự quá nhanh! Quá mạnh mẽ.
Bắc Vũ Hải vừa mới ngã xuống mặt đất, nắm đấm đã tới trước ngực, thấy không thể tránh được nữa, Bắc Hải Vũ đột nhiên lăn mình một cái, nắm đấm của Triệu Mãnh ‘rầm’ một tiếng theo sát thân hình của Bắc Hải Vũ đấm xuống đất, đất đá trên bề mặt tức thì bị đấm lỏm thành một hố sâu.
Bắc Hải Vũ dù sao cũng là cao thủ, ứng biến nhanh chẳng phải người thường có thể bì được, dù là thế, cũng đã toát hết mồ hôi lạnh toàn thân.
Triệu Mãnh đấm hụt một quyền, bất ngờ vô cùng, thấy Bắc Hải Vũ đã nhảy lên, quay đầu lại phun ra một ngụm rượu nữa đánh tới, thế như sóng lớn vố bờ phun về Bắc Hải Vũ, rồi lại một quyền ngay sát sau, đánh về phía ngực Bắc Hải Vũ.
Đột nhiên một tiếng quát khẽ vang lên, một bóng người từ trong rừng cây lướt tới như điện xẹt, tốc độ nhanh chóng hiếm có trên đời. Ánh đao lóe lên, bổ xuống như thác đổ!
Thiết quyền của Triệu Mãnh cách Bắc Hải Vũ không tới một xích, một đao như sấm sét này chém lên cánh tay của Triệu Mãnh. Triệu Mãnh không kịp đề phòng, mặc dù có công phu Kim Chung Tráo hộ thân, nhưng đao như thiết côn đánh mạnh lên tay, làm cho tay y tê dại. Triệu Mãnh trừng mắt, không để ý tới Bắc Hải Vũ nữa, trong ánh mắt như muốn tóe ra lửa nhìn trừng trừng người mới tới, hận không thể xé xác người đó.
Người đó tra đao vào vỏ, nhìn Triệu Mãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-lang-tu-dao/1902475/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.