Ngoài Đôn Hoàng thành, vòng vòng đỉnh trướng giăng chống giữabiển cát, những trướng đó đều bao quanh hướng mặt về một cái trướng sắcvàng.
Trong kim trướng, mấy trăm giáo đồ đang vây quanh một nữtử, quỳ lổm ngổm dưới đất, thần sắc thành tâm hoan hỉ. Cả trưởng lãoDiệu Thủy danh phận tuổi tác cực cao cũng cung cung kính kính khoanh tay cúi đầu nghiêng mình nghe theo mệnh lệnh của nữ tử tóc vàng sẫm đó.
Nữ tử đó là người Hồ vùng Tây Vực, niên kỷ đã quá tam tuần, có làn da bánh mật và đôi mắt lam thẫm, tuy dung mạo không mỹ lệ lắm, nhưng có thểthấy vầng trán cao sảng và nhãn thần quyết đoán, lại ẩn hiện có hấp lựcmà nam nhân cũng không thể bì kịp -- Đó chính là Nguyệt Thánh Nữ MaiNghê Nhã từ Hồi Hột ngày đêm đi không nghỉ đến đây, cũng là nhân vậtquyền lực chỉ thua Giáo Vương trong Minh Giáo, là công chúa và giáo mẫucủa Hồi Hột.
Một hắc y nhân đứng bên cạnh dâng lên một mũi kim tiễn, bên trên có ghim tờ giấy phúc đáp chiến thư.
"Hừm, quả nhiên không ngoài sở liệu, Cao Thư Dạ đã chịu ứng chiến. Thật là kỳ quái, tại sao lại muốn hẹn trước lúc mặt trời lên ? Như vầy đại quâncủa lệnh phụ hãn phải mạo hiểm cấp tốc lên đường giữa ban ngày ban mặtmới đến kịp". Vượt biển cát ngàn dặm phóng tới Đôn Hoàng, trong ánh mắtcủa Mai Nghê Nhã không ngờ không có một tơ mệt mỏi khốn đốn phong trần,chỉ lãnh đạm hỏi tả hữu:
"Tinh Thánh Nữ còn chưa tỉnh sao ?".
Đám giáo dân y phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-hoang-nhan/2325931/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.