Trăng lưỡi liềm lạnh lùng lặng lẽ treo mình trên trời đại mạc,rải rắc ánh lạnh khắp mặt đất. Xa xa bóng dáng Kỳ Liên sơn xám lạnh nhưmột đường viền sắt thép bao bọc, gió gào rít ào ạt, luồn vào đêm tối giá buốt thấu xương trên đại mạc.
Nhưng trong Đôn Hoàng thành lại là một cảnh tượng khác. Khác với Trung Nguyên vẫn còn có giới nghiêm,trọng trấn trên cổ đạo tơ lụa này đến đêm trái lại lại càng phồn hoa.
Thương đội ở các nơi vào nghỉ chân, mang hàng hóa kim tiền phung phá vung vẩytrong tửu lâu ca uyển, oanh hò yến hót, đèn hồng rượu lục, một vùng camúa thanh bình.
Phóng tầm mắt nhìn khắp thành cao, bóng tối đã tràn vào cao lâu. Mỹ nhân trên lầu ca múa ngày đêm không dứt.
Tuy ban ngày phát sinh sự tình trọng đại như vậy, Đôn Hoàng thành chủ không ngờ vẫn như không có gì xảy ra, vẫn uống thâu đêm, gõ chén hát vang,trái ôm phải bế, Hoắc Thanh Lôi phụng mệnh truy bắt công tử Liên Thành,còn chưa về tới, văn võ quan viên còn lại trong thành thấy công tử ThưDạ ngồi chễm chệ say sưa cười nói, người nào cũng có vẻ ngần ngừ, lạichần chừ không dám nói.
Công tử Thư Dạ thật là một nhân vật đángsợ, bao năm nay bằng bàn tay sắt quản thúc trọng trấn tơ lụa Đôn Hoàng,sinh hoạt xa xỉ, đối với vãng khách thương chinh luôn thu thuế hoa lợimức cao, tính tình âm trầm kiêu ngạo đa biến, cấp dưới cũng có tướnglãnh thương gia len lén chê trách không ưa. Nhưng công tử Thư Dạ đồngthời cũng là một Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-hoang-nhan/2325926/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.