- Nhập gia tùy tục, Ma Đô cũng có luật lệ, chỉ cần là lúc mặt trời chưa mọc các ngươi phải tuyệt đối giữ im lặng, đi nhẹ nói khẽ, kẻ nào không tuân thủ thì cút!
Tử Cẩm lạnh giọng, thân ảnh màu tím đứng trên mái ngói lưu ly trông xuống đám người hỗn tạp đang ngây ngốc bên dưới buông lời uy hiếp. Hừ, Ma Đô của nàng là chốn thành trì uy nghiêm, u tịch. Không phải là nơi để cho bọn họ kéo đến tổ chức hội chợ đêm khuya!
- Còn không nghe thấy điện hạ nói? Các ngươi nháo chưa đủ? Mau về đi ngủ!
Lam Nhiên thái tử được lời như cởi tấm lòng, liền mượn ngay uy lực của "phu nhân" uy áp bọn người Mục Huyền. Nhanh chân cáo biệt, chui tọt vào phòng mình đóng cửa. Trong bụng thì cười thầm, thâm ý trong điều lệ của Tiểu Cửu y có thể nhìn ra, Ma Đô vĩnh viễn vốn là không có ánh mặt trời, quanh năm chìm trong sương giá.
Dạ Tử Cẩm liếc qua bọn họ hừ lạnh, sau đó cũng quay lưng bỏ đi mất dạng. Tuy vừa rồi có hơi nặng lời, nhưng nàng là chủ nhà, bọn họ đi lạc tới đây nàng cũng không nề hà tiếp đãi, nhưng vốn nàng đã quen cô tịch, không chịu nổi ồn ào của nhân gian. Nhất thời cảm thấy thật khó chịu.
Mục Huyền tướng quân diễn kịch cả ngày nước mắt lưng tròng cũng không thuyết phục được vị thái tử mất trí quay về, đành chưng hửng dẫn theo bốn đồ đệ đi đến tiểu viện đằng sau cung Tử Dạ đã được Đại ma nữ, nhầm, Ma Vương đại nhân an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-nu-hao-dao-hoa/139744/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.