- Chủ nhân, trong thần hồn của ngài, dường như ẩn chứa lực cắn nuốt cường đại, nếu như trước kia ngài không có năng lực này. Có lẽ, khả năng, có phải hay không là...
Minh Vương Phiên cũng bắt lấy một tia cơ hội cuối cùng, không dám nói chuyện phiếm, hy vọng có thể chuyển di lực chú ý của chủ nhân bá đạo này.
Lôi Động nghĩ lại, chuyện này thật sự có khả năng a. Trước kia tuy thần niệm của mình cường đại, nhưng tuyệt đối không có lực cắn nuốt. Chẳng lẽ lại, thật sự bởi vì Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp dung hợp với mình? Bản thân mình chiếm được chỗ tốt.
Thu hoạch năng lực thôn phệ của Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp?
Kỳ thật, trong cơ thể của Lôi Động, trừ những tật xấu ra, còn có một ít thứ mà hắn không cách nào lý giải được. Bản thân của mình vốn tu luyện Huyền Âm đại pháp, một thân chân nguyên cũng mang cùng thuộc tính, chính là chân nguyên thuộc tính âm.
Nhưng chẳng biết tại sao, chân nguyên thuộc tính âm vốn màu trắng, thoáng cái hoàn toàn biến mất. Ánh vàng rực rỡ, giống nhau màu sắc của hỗn độn linh khí và hỗn độn bổn nguyên a. Vừa nghi hoặc, trong trí nhớ của hắn, đã nhắc nhở Lôi Động về Hỗn Độn Quyết.
Đây là công pháp vô cùng tối nghĩa, là công pháp tu luyện cực kỳ tối nghĩa. Nhưng kỳ lạ là, Lôi Động vào lúc này đã hoàn toàn nắm giữ công pháp này. Đối với những thứ phức tạp khó hiểu trong đó. Trong đầu tự nhiên xuất hiện các loại giải thích chú giải.
Cùng lúc đó, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-dau/1445271/chuong-1105.html