Chương trước
Chương sau

- Chủ nhân, trong thần hồn của ngài, dường như ẩn chứa lực cắn nuốt cường đại, nếu như trước kia ngài không có năng lực này. Có lẽ, khả năng, có phải hay không là...
Minh Vương Phiên cũng bắt lấy một tia cơ hội cuối cùng, không dám nói chuyện phiếm, hy vọng có thể chuyển di lực chú ý của chủ nhân bá đạo này.
Lôi Động nghĩ lại, chuyện này thật sự có khả năng a. Trước kia tuy thần niệm của mình cường đại, nhưng tuyệt đối không có lực cắn nuốt. Chẳng lẽ lại, thật sự bởi vì Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp dung hợp với mình? Bản thân mình chiếm được chỗ tốt.
Thu hoạch năng lực thôn phệ của Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp?
Kỳ thật, trong cơ thể của Lôi Động, trừ những tật xấu ra, còn có một ít thứ mà hắn không cách nào lý giải được. Bản thân của mình vốn tu luyện Huyền Âm đại pháp, một thân chân nguyên cũng mang cùng thuộc tính, chính là chân nguyên thuộc tính âm.
Nhưng chẳng biết tại sao, chân nguyên thuộc tính âm vốn màu trắng, thoáng cái hoàn toàn biến mất. Ánh vàng rực rỡ, giống nhau màu sắc của hỗn độn linh khí và hỗn độn bổn nguyên a. Vừa nghi hoặc, trong trí nhớ của hắn, đã nhắc nhở Lôi Động về Hỗn Độn Quyết.
Đây là công pháp vô cùng tối nghĩa, là công pháp tu luyện cực kỳ tối nghĩa. Nhưng kỳ lạ là, Lôi Động vào lúc này đã hoàn toàn nắm giữ công pháp này. Đối với những thứ phức tạp khó hiểu trong đó. Trong đầu tự nhiên xuất hiện các loại giải thích chú giải.
Cùng lúc đó, hắn cũng hiểu chân nguyên trong cơ thể sở dĩ có loại biến hóa này, đó là vì nguyên nhân công pháp truyền thừa a. Hỗn Độn Quyết khởi nguyên từ Minh Thần, sau đó trải qua Minh Vương, sau đó là nhiều đời Ma Đế của Ma Đế Tông, đến cuối cùng là một đời Ma Đế Yến Xích Tinh, bị hắn hoàn thiện đến đại thành.
Cũng bởi vì dựa vào công pháp Hỗn Độn Quyết, cộng thên bản thân Ma Đế là nhân vật kinh tài tuyệt diễm, mới khiến cho hắn thành công tấn cấp đến Chí Tôn, có thể cùng tam giới Chí Tôn chống lại. Thời điểm truyền thừa công pháp, Hỗn Độn Quyết đã hoàn toàn khắc trong trí nhớ của Lôi Động, thời điểm nguy cơ, cũng giống như Minh Vương Thối Thể Quyết, tự chủ vận chuyển, cho nên vô cùng bá đạo, đem chân nguyên Huyền Âm đại pháp Lôi Động tu luyện trước kia, triệt để chuyển hóa thành hỗn độn chân nguyên.
Lôi Động cũng mơ hồ có chút lo lắng sau khi Huyền Âm chân nguyên của mình chuyển hóa, vậy hàng loạt pháp thuật hệ U Minh của mình, còn sử dụng được
không? Nhưng trong nháy mắt hắn đã biết rõ câu hỏi của mình. Không nói trước bản thân mình trước kia sử dụng U Minh quỷ khí, vô cùng thông thuận, không có bất kỳ chỗ không được tự nhiên. Mà tri thức trong đầu nói với mình, hỗn độn chân nguyên, chính là thủy tổ của tất cả các loại chân nguyên.
Hỗn độn, vốn chính là căn bản của thiên địa vũ trụ. Có hỗn độn, mới có thể biến thành vạn vật, thậm chí ngay cả thiên địa vũ trụ. Kể cả nền tảng của tất cả thuộc tính, diễn hóa thuộc tính, tất cả mọi thứ, đều từ trong hỗn độn duyễn biến mà thành.
Bởi vậy, hỗn độn mới là căn bản của tất cả mọi vật. Đừng nói đem hỗn độn chân nguyên chuyển hóa thành U Minh quỷ khí, cho dù hắn chuyển hóa thành liệt hỏa, đều rất dễ dàng. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Lôi Động phải tu luyện công pháp hỏa hệ.
Hơn nữa, thể chất của Lôi Động biến hóa nghiêng trời lệch đất. Lúc ban đầu công hiệu của Minh Vương Thối Thể Quyết, chuyển hóa hắn thành U Minh Thể. Mà bây giờ, đã chuyển biến thành Hỗn Độn Thể. Từ xưa tới nay, Lôi Động từng nghe nói qua rất nhiều thể chất có thuộc tính, nhưng Hỗn Độn Thể, hắn chưa từng nghe qua.
Một loại biến hóa không cách nào tưởng tượng nổi, cũng làm cho Lôi Động vừa mừng vừa sợ, di sản Ma Đế lưu lại lần trước, cực kỳ phong phú. Đương nhiên, hắn cũng hiểu vì sao Ma Đế lại thiết trí nhiều bình cảnh để hắn từ từ mở ra tam đại truyền thừa, đó là bởi vì nếu như tu vi cấp độ của mình không đủ, căn bản không nhìn được truyền thừa, thậm chí vô cùng có khả năng sẽ bị các loại truyền thừa cuồng bạo không chống đỡ nổi.
Trên thực tế, cho dù đạt tới cấp độ này của Lôi Động, trong truyền thừa, cũng xuất hiện nhiều nguy hiểm. Cũng may Lôi Động dựa vào đủ loại cơ duyên, thành công vượt qua kiếp nạn này. Nếu không tu vị bạo tăng đến Luyện Hư trung giai, thậm chí, ở những phương diện khác cũng có thu hoạch lớn.
Duy nhất làm cho hắn chú ý chính là, cũng không biết tất cả công hiệu của Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp, phải chăng thật sự do mình nắm giữ.
Ý niệm này liên tiếp quanh quẩn trong suy nghĩ của Lôi Động, tiền căn hậu quả nhao nhao hiểu được. Sắc mặt âm trầm, dần dần nhìn qua. Nhưng xem ra, Minh Vương Phiên tuy làm việc liều lĩnh chút ít, ích kỷ chút ít, cũng suýt nữa tạo thành sai lầm lớn, nhưng sai thì có sai, nhưng chưa hẳn là chuyện không tốt.
Vốn muốn an ủi Minh Vương Phiên vài câu, nhưng nghĩ tới nàng sắc mặt của nàng ta cần ăn đòn, Lôi Động lại hừ lạnh nói:
- Chuyện này ta đã hiểu, sai lầm của ngươi, ta tạm thời ghi nhớ lại. Nếu như ta không cách nào kế thừa năng lực của Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp, đến lúc đó ta sẽ tính sổ với ngươi.
- Dạ dạ, cám ơn chủ nhân không giết.
Minh Vương Phiên hơi buông lỏng một hơi, nghe ra khẩu khí của chủ nhân tuy ác liệt, nhưng dường như không có sát cơ với mình. Về phần thu cái gì tính sổ, tuy trong nội tâm Minh Vương Phiên âm tình bất định, cũng không phải quá mức e ngại. Hiện tại chủ nhân muốn giết mình, đó là vì bảo bối yêu thích bị hủy diệt, nhất thời xúc động mà thôi. Chỉ cần mình dốc sức liều mạng, bày ra thực lực của mình cho chủ nhân xem, được chủ nhân tinh cậy, ỷ lại chính mình, không bỏ được giết chính mình, có thể giữ được tánh mạng. Nàng thật sự không biết tác dụng của Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp, nếu không chỉ sợ không dám nghĩ như vậy.
- Hừ, không giết ngươi đó là xem mặt mũi Mai Hương cầu tình giúp. Tốt rồi, hãy bớt sàm ngôn đi, nói tên của ngươi ra, cùng với tất cả năng lực báo lên. Nếu ngươi thân là Hỗn Độn Chí Bảo, chắc hẳn không quá mức mất mặt.
Lôi Động lạnh lùng nói ra.
- Dạ dạ, nô tài tên là Minh Cơ, chính là khí linh của Minh Vương Phiên.
Minh Cơ bắt đầu biến hóa, bắt đầu lượn lờ trong Minh Vương Phiên bay ra, ở trong thần hồn của Lôi Động, biến ảo thành một vị nữ tử thùy mị thành thục như thiếu phụ, dịu dàng nói ra:
- Chủ nhân, Minh Cơ khống chế Minh Vương Phiên, đương nhiên am hiểu nhất chính là luyện chế quỷ binh quỷ tướng. Nhưng mà, hồn phách cấp bậc quá thấp, cũng không cần cho nô tài dùng, miễn cho lãng phí lực lượng của nô tài. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
- Hãy bớt sàm ngôn đi, cho ngươi một hồn phách Hóa Thần kỳ, ngươi có thể luyện chế ra thứ gì?
Lôi Động hết sức quen thuộc với các loại quỷ phiên, tất nhiên không muốn nghe nàng lắm lời.
- Nếu như là hồn phách của Hóa Thần kỳ, nô tài có thể luyện chế nó thành U Minh quỷ binh.
Minh Cơ đúng là bị Lôi Động dọa sợ, lạnh run nói:
- Sức chiến đấu của U Minh quỷ binh, căn cứ luyện chế chất lượng hồn phách. Nếu như là Hóa Thần sơ giai, chính là U Minh quỷ binh bình thường nhất. Nếu như là Hóa Thần trung giai, thì có thể luyện chế ra U Minh quỷ binh tinh nhuệ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.