Chương trước
Chương sau

- Chủ, chủ nhân.
Một âm thanh cực kỳ yếu ớt, vang lên trong thần hồn của hắn.
- Mai Hương?
Lôi Động men theo âm thanh, dùng phương thức nội thị, thình lình phát hiện trong góc thần hồn của mình, phát hiện Mai Hương. Mai Hương lúc này, đã không có bộ dáng loli như thời điểm trong Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp a.
Mà chuyển biến thành, một bộ dáng hơi thở mong manh, giống như tàn hồn. Thân thể mềm mại như ẩn như hiện, tùy thời có khả năng tiêu tán.
Tuy đã từng uy hiếp sẽ mạt sát Mai Hương rồi, nhưng Lôi Động đối với khí linh một mực trung thành và cẩn trọng, cố gắng phân giải hỗn độn linh khí cùng hỗn độn bổn nguyên cho mình cũng có hảo cảm a. Khẳng định không muốn thấy nàng chết, sau đó đem chân nguyên, chuyển hóa thành U Minh quỷ khí, thoải mái thân thể của nàng.
U Minh quỷ khí thuộc về sinh khí, đối với các loại tính mạng hồn phách, đều cực kỳ có lợi. Quả nhiên, sau khi được U Minh quỷ khí của Lôi Động thoải mái thân thể. Hình tượng của Mai Hương, cuối cùng ngưng tụ một chút.
- Xảy ra chuyện gì? Bản thể Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp của ngươi đi nơi nào?
Lôi Động sau khi thấy nàng ổn định lại, vội vàng hỏi.
- Chủ, chủ nhân, là nàng, là nàng uy hiếp ta đi ra ngoài giúp chủ nhân ngăn cản thiên lôi. Kết, kết quả, ta ngăn cản thiên lôi, bản thể của ta, đã bị hủy diệt.
Mai Hương vừa tức vừa vội, sắp khóc lên.
Lôi Động nghe lời này giống như bị sét đánh, Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp ngăn cản thiên lôi nên bị đánh nát? Nếu như là mất tích, đối với Lôi Động mà nói khá tốt chút ít, chí ít có thể còn hi vọng tìm trở về. Nhưng mà bị phá tan, đối với Lôi Động mà nói, tuyệt đối là đả kích cực lớn.
Trong lúc nhất thời, sắc mặt Lôi Động đen lại. Gắt gao nhìn thẳng vào phá phiên trong thần hồn kia, hung thần ác sát dùng thần niệm chấn động hỏi:
- Ta hỏi ngươi, rốt cuộc là ai cho ngươi ăn gan báo. Dám uy hiếp linh bảo của ta đi ra ngoài ngăn cản thiên lôi?
Minh Vương Phiên bộ dáng không sao cả nói ra:
- Chủ nhân, những cái phá linh bảo kia của ngươi, hủy liền hủy chứ sao. Về sau có bản, ách, có nô tỳ ở bên cạnh ngươi, không phải mạnh hơn những linh bảo rác rưởi kia sao?
Lôi Động đúng là có xúc động muốn nói tục, phá linh bảo, phá mẹ của ngươi? Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp của lão tử, chính là Hỗn Độn Chí Bảo có công hiệu nghịch thiên, cho dù là Chí Tôn tam giới cũng phải tham lam muốn có nó. Thử nghĩ, nếu như tam giới Chí Tôn thực sự có năng lực đem hồn phách luyện hóa thành hỗn độn linh khí cùng bổn nguyên, cần gì phải vì một quả hỗn độn bổn nguyên mà đánh nhau sống chết?
Bởi vậy có thể kết luận, Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp của mình, tuyệt đối là bảo bối tuyệt thế duy nhất trong vũ trụ, bất kỳ vật gì lấy ra đổi, hắn tuyệt đối không chịu. Những thứ còn lại hư mất, ngược lại vấn đề không lớn, một ít gì đó, cũng sớm đã quá hạn, cho dù là Minh Diễm U Quỷ Phiên hủy diệt, Lôi Động nhiều lắm cũng chỉ đau lòng một chút mà thôi.
Nhưng mà Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp bị nghiền nát, đã thật sự làm cho Lôi Động nổi bão, sắc mặt dữ tợn dùng thần niệm chấn động truyền âm lại:
- Ta quản ngươi là ai, ngươi dám phá hư Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp, vậy ngươi đi chết đi.
Lôi Động lại vận dụng thần niệm, thôn phệ luyện hóa khí linh.
- Ah ~ chủ nhân tha mạng a, ta, nô tài không dám nữa.
Minh Vương Phiên cảm giác tính mạng của mình, đang bị một cổ lực lượng thần bí, từng chút từng chút cắn nuốt, cảm giác sợ hãi này, quả nhiên là đáng sợ đến mức tận cùng.
- Ngươi có dám hay không thì cũng đã làm rồi.
Lôi Động vô cùng tức giận tăng thêm uy áp của thần niệm, quát:
- Ta muốn triệt để thôn phệ gạt bỏ nữ nhân ngu ngốc như ngươi, ngươi dám phá hủy Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp, ta muốn ngươi chôn cùng.
- Này này, cô gái nhỏ, hỗ trợ cầu tình ah, ta thật sự không cố ý mà.
Minh Vương Phiên lúc sắp chết, hét lớn lên:
- Bồi, ta bồi lớn là được rồi.
- Chủ, chủ nhân. Nàng, nàng là minh, Minh Vương Phiên. Chính là Hỗn Độn Chí Bảo mà lão chủ nhân Minh Vương yêu thích nhất.
Mai Hương ngồi xổm trong góc thần hồn của Lôi Động, thật sự bắt đầu cầu tình cho Minh Vương Phiên.
- Minh Vương Phiên?
Đột nhiên Lôi Động nghe được lời này, sững sờ:
- Ngươi thật sự là Minh Vương Phiên?
Lực đảo a tay, cũng có chút buông lỏng rồi.
- Đúng đúng, bản bà cô chính là Minh Vương Phiên, chính là Hỗn Độn Chí Bảo vô địch một đời a. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: truyentop.net
Minh Vương Phiên lại bắt đầu đắc chí, trạng thái cố định nảy mầm:
- Ta nói chủ nhân, ngươi thu lãi lớn rồi. Dù sao cũng chỉ là một ít đồ mà thôi, có lão nương giúp ngươi, đảm bảo cũng tốt hơn bất cứ thứ gì khác. Nhưng mà, ngươi bây giờ chọc giận ta, trừ phi ngươi thè lưỡi liếm...
Nàng không đề cập tới khá tốt, nhắc tới làm Lôi Động tức giận, quát:
- Ta quản ngươi Minh Vương Phiên hay Minh Thần Phiên, hãy chết đi cho ta, chôn cùng với Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp.
- Chủ nhân, tha mạng ah, chủ nhân.
Minh Vương Phiên thống khổ thê lương kêu lên:
- Nếu như ngươi thôn phệ luyện hóa ta, Minh Vương Phiên không thể dùng.
- Không thể dùng thì không thể dùng, dù sao ngay cả Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp cũng đã hủy rồi, giữ lại ngươi làm gì nữa?
Trong ánh mắt của Lôi Động, lệ khí mười phần, hét to liên tục nói:
- Còn nữa, ta cũng không phải thường dân trong việc luyện khí, ta có thể tạo ra một khí linh mới cho Minh Vương Phiên thay vào, tỷ như Mai Hương.
Minh Vương Phiên lần này thật sự là tuyệt vọng, nàng không có từ trong lời nói của chủ nhân nghe được nửa phần không đành lòng. Giống như Minh Vương Phiên vô địch thiên hạ, trong mắt hắn không đáng nửa phân tiền. Trong nội tâm nàng không ngừng hò hét,nãi nãi, lão nương mắng tám đời của ngươi, đụng phải chủ nhân bá đạo không chútnào giảng đạo lý.
Lấy trước những người kia đạt được mình, có kẻ nào không cung kính cung phụng mình như nữ vương cơ chứ? Rất sợ mình không xuất lực cho bọn họ. Nhưng chủ nhân này thì tốt rồi, vẫn tự cho rằng mình uy danh hiển hách, chẳng lẽ không thể sánh bằng tiểu mao đầu tử kia sao? Bi kịch ah, thật sự là bi kịch, lão nương có chỗ nào kém nàng ta chứ?
- Chủ nhân.
Mai Hương suy yếu vô lực nói:
- Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp tuy nhiên đã hủy, nhưng mà, vừa vặn nó lại dung làm một thể với chủ nhân. Ta, ta có thể cảm nhận được. Cho nên, ngài tạm thời, tạm thời bỏ qua choMinh Vương Phiên tỷ tỷ a.
- Ân? Dung làm một thể với ta.
Lôi Động có chút khó hiểu, Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp tại sao dung làm một thể với mình? Thần niệm, không khỏi buông lỏng một chút.
Nhìn thấy có một tia cơ hội sống sót, cho nên Minh Vương Phiên lúc này. Cũng không dám có nửa điểm hung hăng càn quấy. Rất sợ Mai Hương nói không rõ ràng, cho nên bản thân mình vội vàng khóc lóc kể lại chuyện diễn ra trước đó.
Tuy Lôi Động nghe được mà đầu óc choáng váng, nhưng cũng hiểu được Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp sau khi hư hao, đã bị Minh Vương Thối Thể Quyết dung làm một thể, cho nên ở trong Nguyên Thần. Nhưng không biết loại dung hợp này, rốt cuộc có chuyện gì hay không a?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.