Chương trước
Chương sau

- Lôi Động, ngươi muốn gây xích mích ly gián sao?
Thánh Diệu vương âm thầm đề phòng, khóe miệng cười nhạt liên tục:
- Từ khi tẩu tử của đại ca ta chết, hắn lâm vào bi thống đến bây giờ vẫn chưa hoàn toàn khôi phục. Hắn giấu đi toàn bộ cảm tình bên ngoài của mình vào bên trong.
- Giải thích như vậy cũng quá qua loa rồi, chỉ là ta nghe cũng thấy rất lạ, nghe nói tẩu tử của ngươi tên gọi Y Liên Na, là thanh mai trúc mã lớn lên tử nhỏ cùng hai huynh đệ các người. Hơn nữa thiên tư cực kỳ xuất chúng, không hề kém hơn hai huynh đệ các ngươi. Khi nàng chết đang là cường giả Hóa Thần sơ giai. Đừng trách ta lắm chuyện, người lợi hại như Y Liên Na đến tột cùng là chết như thế nào? Hai huynh đệ các ngươi có báo thù cho nàng không?
Lôi Động lộ ra vẻ mặt bát quái.
Vừa nghe đến cái tên Y Liên Na, khuôn mặt Thánh Diệu vương trở nên có chút dữ tợn, tâm tình phảng phất không khống chế được:
- Lôi Động, đây là việc của gia môn chúng ta, không cần ngươi quan tâm.
- Được được, coi như đây là việc nhà của các ngươi đi.
Lôi Động híp mắt nói:
- Ta đây hỏi một chuyện thôi, Ảnh Ma vương bị ta bắt đã từng nói cho ta biết, ngươi chiếm được một Đoạt Tâm Ma có thể khống chế cường giả Hóa Thần. Xin hỏi, Đoạt Tâm Ma đó đang ở nơi nào?
Lôi Động nói khiến cho tất cả mọi người tại đây đề bị cả kinh. Ngay cả Thâm Uyên chi chủ đều có chút đề phòng nhìn về phía Thánh Diệu vương. Đoạt Tâm Ma kia không giống với Đoạt Tâm Ma bình thường a, nó có thể khống chế cường giả Hóa Thần, cho dù Thâm Uyên chi chủ chiếm Hỗn Độn dị giới nhiều năm… cẩn thận tìm tòi cũng mới có hơn chục Đoạt Tâm Ma trung cấp.
Ở đây đều là cường giả Hóa Thần, ai cũng không muốn bị Đoạt Tâm Ma khống chế trở thành khôi lỗi. Mà Thánh Diệu vương lại tư tàng một Đoạt Tâm Ma trung cấp mà không lên tiếng, đến tột cùng hắn có ý đồ gì?
Đương nhiên chuyện này chỉ là hỏi bên ngoài thôi, một ý niệm chợt hiện lên trong đầu mọi người, đó chính là Thánh Diệu vương đã dùng một Đoạt Tâm Ma, vậy đến tột cùng Đoạt Tâm Ma đó đã dùng trên người ai?
Phải biết rằng, cho dù dùng Đoạt Tâm Ma khống chế người cũng sẽ không đơn giản như vậy. Phải thừa dịp người ta hoàn toàn không phòng bị mà đột nhiên hạ thủ, khống chế từ thân thể và nguyên thần của đối phương hoàn toàn.
Điều kiện đầu tiên tương đối khó có thể đạt thành, nếu như trong lòng không tín nhiệm thì sẽ không được như vậy. Sau khi đó, khống chế thân thể dễ nhưng nếu muốn khống chế nguyên thần không tự bạo lại rất khó. Thâm Uyên chi chủ đến bây giờ vẫn chưa dùng được một cái Đoạt Tâm Ma, thứ nhất là dưới trướng không cần ai phải dùng, thứ hai cũng bởi vì từ đầu tới cuối muốn khống chế một cường giả Hóa Thần vô cùng khó khăn. Mà lại không ai đứng trước mặt Thâm Uyên chi chủ mà lại tín nhiệm hoàn toàn.
Khuôn mặt Thánh Diệu vương trở nên xanh, đỏ, sắc mặt dữ tợn không gì sánh được nhìn Lôi Động chằm chằm:
- Lôi Động, ngươi ăn nói bừa bãi, đến tột cùng ý muốn của ngươi là như nào?
Chỉ thấy hắn đã âm thầm ngưng tụ lực lượng quanh thân, tùy thời đánh tới Lôi Động.
Dù sao hiện giờ lực lượng của hắn đã gần đột phá đến Hóa Thần cao giai, một khi bạo phát có thể miểu sát một người Hóa Thần sơ giai.
Chỉ là hắn không hoàn toàn nắm chắc miểu sát Lôi Động, tiểu tử Lôi Động này đem lại cho hắn cảm giác vô cùng bí hiểm.
- Chó cùng rứt giậu phải không?
Lôi Động cười lạnh một tiếng:
- Ngay cả vấn đề này ngươi cũng không dám trả lời ta, chẳng lẽ là có tật giật mình sao? Ôi trời, lẽ nào ngươi dùng Đoạt Tâm Ma kia ở trên người Quang Huy…
- Ngươi muốn chết.
Thánh Diệu vương nổi giận, hai tay đặt trước ngực đánh ra một đạo bạch quang, tốc độ lên tới cực hạn đánh về phía Lôi Động.
Đại quang minh pháo của Dực Thần tộc vô cùng lợi hại, Lôi Động sớm đã kiến thức. Thế nhưng Thánh Diệu vương thân là cường giả Hóa Thần trung giai đỉnh phong thi triển ra, uylực của nó lại càng thêm kinh khủng trí mạng.
Nhưng Lôi Động cũng không phải yếu, nếu chỉ nói về thần niệm thì còn cao hơn Thánh Diệu vương. Hắn sớm đã có chuẩn bị, khóe miệng hơi cười nhạt một chút, thân hình nhoáng lên, hư ảnh thấp thoáng né tránh một kích chết người kia.
Chùm tia sáng của Quang Minh pháp bắn ra xa, trúng một sườn núi nho nhỏ, ngạnh sanh san bằng tòa núi kia thành đất bằng.
- Tiểu tử họ Lôi ngươi dám nói xấu chủ ta, muốn chết.
Sí Tinh vương cũng lóe đầy cừu hận trong mắt, quát lên một tiếng lớn, lấy ra Sí kiếm và Tinh thuẫn đã thành danh. Sí kiếm hóa thành hỏa quang chói mắt, nhanh chong bổ tới trên người Lôi Động.
- Sí tinh, muốn nhân cơ hội này báo thù sao?
Lôi Động cười hắc hắc, cũng không nghênh tiếp một chiêu kia mà tiếp tục thi triển Quỷ Ảnh Không Gian độn mà hắn đã lô hỏa thần thanh, hóa thành vô số đạo quỷ ảnh, long trời lở đất, bay đi bay lại trong không gian cực nhanh khiến người ta hoa cả mắt.
Vô cùng tự nhiên, một chiêu của Sí Tinh vương kia rơi xuống, tạo thành một khe rãnh dài trên mặt đất. Sí Tinh vương phảng phất như tuổi trẻ khí tính, thân hình lại nhoáng lên, chuẩn bị đi tới bên cạnh Thánh Diệu vương, định theo đuổi sát theo Lôi Động.
Nhưng mà ngoài ý liệu của mọi người chính là, khi hỏa quang trên thân Sí kiếm của Sí Tinh vương ngưng tụ tới cực điểm, tất cả mọi người đều cho rằng hắn sẽ bổ về phía Lôi Động.
Kiếm thức của hắn ngay bên cạnh Thánh Diệu vương rồi đột nhiên xoay chuyển, hóa thành một đạo kiếm quang xán lạn, ngạnh sanh chém xuống đỉnh đầu Thánh Diệu vương.
Cự ly của hai người trong lúc đó vô cùng gần, gần như tất cả mọi người khó có thể phản ứng kịp. Lẽ nào Sí Tinh vương bị tâm ma nhập thể nên điên rồi sao?
Đột nhiên Sí Tinh vương quay giáo đâm một kích, đây là chuyện tình Thánh Diệu vương căn bản không thể dự tính. Tốc độ điên cuồng như vậy, muốn tránh né một kích này chính là si tâm vọng tưởng. Nhưng mặc kệ như thế nào, Thánh Diệu vương vẫn là một cao thủ đỉnh phong như cũ, phản ứng nhanh đến cực hạn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
Chỉ trong thoáng qua, tay phải liền ngưng tụ một đạo quang thuẫn, vô ý thức đưa lên đỉnh đầu ngăn lại, cùng lúc đó thân thể nhanh như thiểm điện lui về phía sau. Đáng tiếc chính là hành động phòng thủ của hắn đã không kịp, xa xa không thể đánh đồng với một kích dự tính từ trước của Sí Tinh vương.
Oanh .
Hồng quang và bạch quang đan xen vào nhau, quang thuẫn và Thánh Diệu vương trong sát na bị sí diễm kiếm quang chém nát, dư kình bàng bạc hung hăng trảm trên ngực Thánh Diệu vương. Dưới đòn thế nghiêm trọng như vậy khiến cương khí hộ thể của hắn văng tung tóe, kiện chiến giáp bất phàm trực tiếp bị nghiền nát, giống như một con chó chết bay ngược về sau. Trong miệng phun ra máu tươi, cho dù không chết thì trong nhất thời cũng sẽ bị thương nặng.
Mặc dù lấy thực lực của Thánh Diệu vương cũng đủ đối phó với một vài Sí Tinh vương. Dưới tình huống không phòng bị bị người nhà đánh lén, có thể bảo trụ tính mạng đã rất tốt rồi.
Nhưng Sí Tinh vương đột nhiên phản bội, đánh lén người một nhà cũng lập tức phá tan một tổ ong vò vẽ. Lưu Nguyệt vương dần dần nổi giận:
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.