Chương trước
Chương sau

Đáng tiếc chính là loại tình huống này phát sinh cực nhỏ, bởi vì phu thê song phương đều là Nguyên Anh, tỷ lệ thụ thai quá thật quá mức xa vời. Có nhiều phu phụ cấp Nguyên Anh cả đời đều khó có một lần mang thai. Mà loại tình huống như Lôi Động thì càng thiếu, bởi vậy còn rất nhiều tu sĩ khi tu vi đang thấp đã bắt đầu có ý định lưu lại hậu đại. Hơn nữa hơn phân nửa bọn họ đều lấy rất nhiều nữ tử bình thường để nâng cao tỷ lệ mang thai.
Tuy nói dưới tình huống này, tư chất của hài tử phải xem vào thiên ý thế nhưng chung quy so với chờ tu vi cảnh giới cao, không mang thai được thì còn tốt hơn.
Năm người bên cạnh Thánh Diệu vương chính là Khải Hàng Phi Nhã, Lưu Nguyệt vương, Sí Tinh vương, Quang Huy vương, Hoàng Hôn vương cùng với Quang Minh vương.
Trong đó, Quang Minh vương, Sí Tinh vương, Lôi Động đều đã biết, thế nhưng Quang Huy vương và Hoàng Hôn vương, đây là lần đầu tiên Lôi Động nhìn thấy. Hoàng Hôn vương là một nữ tử, hình dạng rất bình thường, nàng thuộc về dạng mỹ nữ hiếm nhìn thấy bên trong Dực Thần tộc. Chỉ là tu vi cũng không hề kém, đã tới cấp bậc Hóa Thần sơ giai đỉnh phong, khoảng cách đến trung giai còn một bước xa nữa.
Về phần Quang Huy vương, mặc dù Lôi Động ở trong trận chiến cũng không nhìn thấy hắn. Quang Huy vương này vóc người so với Thánh Diệu vương còn muốn to hơn vài phần. Trên người mặc một bộ giáp trụ màu vàng tản ra ánh sáng rạng rỡ, khó có thể nhìn thấy hình dạng của hắn tại bên trong.
Mà khí thế biểu hiện bên ngoài của hắn so với Thánh Diệu vương đồng dạng trung giai còn muốn cao hơn một đường. Người này có chút đáng tiếc, Lôi Động có thể khẳng định được vài phần, Quang Huy vương này đã bị Đoạt Tâm Ma khống chế.
Về phần Thâm Uyên chi chủ Ô Địch Tư mang theo năm cường giả, phân biệt là Thâm Uyên ác ma tộc Bái La, Na Già tộc Bích Nhuế Ti, Độc Nhãn vương Đạt Dát cùng với hai vị Thâm Uyên ác ma tộc Hóa Thần nữa. Hai người này hiển lộ khí tức bén nhọn, hiển nhiên vừa mới Hóa Thần xong, chính là con bài chưa lật của Ô Địch Tư. Đương nhiên hình thể bọn họ có chút không giống nhau, hình thể bọn ho vô cùng cao to, khống chế mình một chút để chính mình cao không đến một trượng.
Lôi Động thoáng nhìn sang bọn họ, chào hỏi:
- Đạt Dát, đã lâu không gặp, thương thế như nào rồi?
Độc Nhãn vương Đạt Dát lần trước bị Lôi Động làm thịt Khải Hàng Phi Nhã, thật vất vả hao hết bao nhiêu thiên tài địa bảo mới chữa được vết thương cho tốt, trong lòng còn nghẹn một cỗ uất khí thật lớn. Con mắt mở trừng lớn hung hăng nhìn Lôi Động. Chỉ là trong ánh mắt hung ác độc địa cũng lộ vẻ sợ hãi đối với Lôi Động.
Mà Na Già tộc Bích Nhuế Ti cũng hướng về phía Thiên Ma, chiến ý dâng lên nói:
- Thiên Ma, đã lâu không gặp. Trước chúng ta đấu bị người khác quấy rầy, không bằng nhân cơ hội này giải quyết một phen.
- Bích Nhuế Ti, chúng ta tới đây đàm sự, đừng gây chuyện.
Thâm Uyên chi chủ thấp giọng nói một câu, sau đó quay sang Lôi Động nói:
- Hiền đệ a, vội vã từ biệt nửa năm, nghe nói hiền đệ đã mang theo quân tinh nhuệ của mình ra ngoài vơ vét của cải sạch trơn, thật không biết lời lãi bao nhiêu?
- Cũng tàm tạm thôi.
Lôi Động cười cười nói:
- Có chút thu hoạch, đáng tiếc chính là không có hỗn độn kết tinh, thời gian lại thiếu a. Nếu không cho ta thêm mấy năm, tiêu hóa đám hỗn độn kết tinh này xong. Dưới trướng ta sẽ có nhiều Hóa Thần thêm, đến lúc đó đối phó với Dạ Đế càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Mẹ ơi, chính vì thế mới không thể đế cho ngươi thêm thời gian a. Thâm Uyên chi chủ thầm mắng trong lòng không ngớt, Lôi Động thật là lớn gan. Dưới Dạ Đế nhìn chằm chằm mà hắn cũng dám đi ra ngoài tìm bảo khiến cho hắn và Thánh Diệu vương phải đối phó Lôi Động sớm hơn mấy tháng. Nếu không cho hắn thêm một thời gian, tên tiểu tử họ Lôi này không chừng sẽ nhiều Hóa Thần thêm, sẽ vô cùng khó đối phó.
- Khái khái, hiền đệ a, viện quân đến từ U Minh vực và Luyện Ngục vực là từ đâu mà ra vậy?
Thâm Uyên chi chủ bắt đầu quang minh chính đại tìm hiểu quân tình cơ mật của Lôi Động, dáng vẻ như lão đại cười ha hả:
- Có phải U Minh quỷ đế và Luyện Ngục Ma Vương giá lâm không? Sao không để chúng ta bái kiến một chút?
Thâm Uyên chi chủ cũng hoài nghi hai vị kia đã tới, đáng tiếc nửa năm qua, hắn hao tổn hết tâm tư tìm hiểu vẫn không biết được hai vị kia có ở trong trận doanh Lôi Động hay không.
Lần trước hai đại quân đội Luyện Ngục, Minh Vực tới, người thống lĩnh chính là tướng lĩnh cấp Nguyên Anh đi ra từ trong Tiềm Long quân của Lôi Động, không hề thấy bọn họ xuất thủ.
- Nói giỡn sao, Quỷ Đế và Ma Vương là ai chứ? Nếu như để cho bọn họ biết nơi này có thứ tốt, chẳng phải sẽ thêm phiền phức sao?
Lôi Động không đỏ mặt phủ nhận:
- Ta chỉ bất quá dựa vào một ít giao tình, cộng thêm đại lượng tài phú để mời quân đội bon họ tới giúp đỡ mà thôi. Bọn họ có thân phận và địa vị gì? Thế nào có khả năng để một tiểu tử như ta sai khiến?
Ô Địch Tư ngẫm lại cũng cảm giác đúng, U Minh quỷ đế và Luyện Ngục Ma Vương địa vịcực cao, đều thuộc về nhân vật siêu cấp bá chủ một phương. Cho dù có liên minh với Lôi Động thì tuyệt đối địa vị sẽ chiếm cao, không có khả năng tùy ý để Lôi Động an bài. Chỉ là lời này của Ô Địch Tư cũng tùy tiện thám thính một chút mà thôi, trên thực tế, dựa theo bố trí của bọn họ, cho dù có hai vị đầu sỏ kia cũng không có khả năng ngăn trở đến kế hoạch bọn họ. Truyện Sắc Hiệp - truyentop.net
- Nói ít thôi, chúng ta chuyển đến chuyện làm sao dụ dỗ Dạ Đế Lạc Đan chấp hành chiến thuật trảm thủ đi.
Thánh Diệu vương lạnh lùng nói, không muốn nghe hai người nói lung tung nữa.
- Dẫn dụ Lạc Đan sợ rằng vô cùng khó.
Thâm Uyên chi chủ khẽ nhíu mày, kẻ xướng người họa nói:
- Tuy rằng Dạ Đế tự phụ nhưng không ngốc, Lạc Đan của chính mình bị vây công, tất nhiên không chịu lui đại quân nửa bước.
- Trước khi thảo luận chiến thuật, trong lòng Lôi mỗ có mấy nghi vấn muốn mời Thánh Diệu vương các hạ giải đáp một chút.
Lôi Động cũng lười nhìn bọn họ diễn trò tiếp, hai tay chắp sau lưng, lạnh lùng nở nụ cười:
- Nếu không, Lôi mỗ thật đúng không có can đảm liên thủ với ngươi.
- Lôi Động, ý của ngươi là gì vậy?
Thánh Diệu vương hơi đổi sắc mặt, thầm nghĩ không tốt, lẽ nào Lôi Động đã biết chính mình muốn đối phó hắn?
- Cũng không có ý gì cả.
Lôi Động cười tủm tỉm nói:
- Chỉ là từ trước tới nay Lôi mỗ ngưỡng mộ Huy Diệu song vương đã lâu, nhất là Quang Huy vương các hạ đã là thần tượng mà Lôi mỗ sùng bái từ nhỏ.
Hắn bắt đầu chỉ mâu về phía Quang Huy vương, cười nói:
- Chỉ là không biết vì sao Lôi mỗ vẫn nghĩ Quang Huy vương các hạ có vẻ không quá thích hợp?
Lôi Động thốt ra lời này, đám người dưới trướng Thánh Diệu vương đều có chút kinh ngạc nhìn về phía Quang Huy vương đang tiềm tàng trong ánh hào quang. Ngay cả đám người Thâm Uyên chi chủ cũng kinh ngạc nhìn Quang Huy vương, Quang Huy vương kia khí thế rất mạnh, lại có một loại cảm giác không giống như Khải Hàng Phi Nhã mà giống với khôi lỗi hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.