Chương trước
Chương sau
Khi nhìn thấy Phủ Thành Chủ hóa thành phế tích, lúc này đây tất cả mọi người đều biết Vương gia xong đời, Tiên Ma Thành rốt cuộc muốn đỗi chủ nhân.

Ở thời điểm này không ít cường giả dự đoán được đại thế mấy ngàn năm nữa của Tiên Ma Thành, Sát Lục Ma Tông chính là thiên! 

"Giết!" ở thời điểm này Vương Thiên Sư rốt cuộc thiêu đốt toàn thân khí huyết liều mạng, ngay cả da dẻ của hắn cũng phản lão hoàn đồng biến thành một trung niên nam tử tuấn dật, đây là hắn thiêu đốt sức sống đỗi tạm lấy sức chiến đấu thời kỳ đỉnh phong, tuy nhiên Tàng Thiên Cơ chỉ hời hợi vung kiếm ra, Vương Thiên Sư không cách nào tới gần được Tàng Thiên Cơ, bản thân lại bị đánh bay mấy chục mét.

Cho dù lúc này thực lực Vương Thiên Sư đạt tới trạng thái đỉnh phong y nguyên vẫn không ngăn trở được một kiếm của Tàng Thiên Cơ, tiếp tục như chó chết bị đánh bay.

"Nên kết thúc." Trong nháy mắt này, Tàng Thiên Cơ thở dài một hơi, Quy Tắc Chi Kiếm chém ra một đòn, lúc này đây ngay cả vạn dặm hư không cũng bị một kiếm này chém xuyên qua, thiên địa Quy Tắc tạm thời bị kiếm quang mạt sát, tạm thời trở về con số không.

Một kiếm này vung ra không có khí thế Duy Ngã Độc Tôn, cũng không có uy lực chém giết chư thiên thần ma, một kiếm này Tàng Thiên Cơ chỉ vẻn vẹn chém ra một kiếm mà thôi, sau đó một đạo kiếm mang trong nháy mắt lướt qua Cửu Thiên Thập Địa, tuy nó chỉ sinh ra một đạo kiếm mang nhưng tựa hồ có thể xuyên thấu Hỗn Độn, lướt qua muôn đời, không có thứ gì có thể chống đỡ được, bất luận là không gian hay là thời gian, thậm chí ngay cả thiên địa quy tắc dưới một đạo kiếm mang này giống như hài nhi yếu ớt, không chịu nổi một kích.

Một kiếm vung ra, bất kỳ người nào cũng không khỏi rùng mình.

Trong chớp mắt này, Vương Thiên Sư sợ hãi phát hiện khi Tàng Thiên Cơ chém ra đạo kiếm mang này trong nháy mắt, hắn liền thấy tử vong đang vẩy gọi, một kiếm này vung ra, hắn liền thấy kết cục duy nhất của chính mình, đó chính là tử vong!

Cho dù lúc này đây Vương Thiên Sư muốn chạy trốn nhưng không thể, bởi vì ngay khi Tàng Thiên Cơ vung ra một kiếm mặc kệ kẻ địch chạy trốn tới chỗ nào, mặc kệ tốc độ ngươi có nhanh đến cỡ nào đều không làm nên chuyện gì, bởi vì một kiếm này của Tàng Thiên Cơ đã chém đứt không gian, chặt đứt thời gian, cho dù có dịch chuyển ra ngàn vạn dặm cũng y nguyên chạy không thoát khỏi một kiếm này, nó sẽ xuyên thấu qua vô tận khoảng cách cùng thời gian, y nguyên vẫn sẽ chém trên đầu ngươi.

"Ta không tin không đỡ được một kiếm này, phải dùng át chủ bài thôi!!" Vương Thiên Sư cuồng hống một tiếng, lúc này không thể chạy trốn và hắn cũng không muốn chạy trốn, ba chiêu ước hẹn mới đi qua một chiêu, hắn chỉ có liều mạng chống đỡ một lần.

Trong nháy mắt Vương Thiên Sư gia tốc thiêu đốt tiềm lực, chân huyết, thọ nguyên, sức sống ý đồ chống đỡ chiêu thứ hai của Tàng Thiên Cơ, cả thân thế hắn hóa thành huyết quang ngập trời đốt cháy bầu trời, luyện hóa vạn đạo, tế điện Âm Dương.

Tại thời khắc này thực lực Vương Thiên Sư mới gọi là khủng bố nhất, ngoài khí huyết rực rỡ như một tôn đại nhật ra, một tôn giống như cửu thiên thần ma Man Hoang Cự Nhân không thấy rõ mặt đứng sừng sững ở trên cửu thiên, sau đó như vượt qua tuyên cổ trở ngại tới bên cạnh Vương Thiên Sư, khí thế bễ nghễ giống như thế gian duy ta vô địch. 

Đây là đời thứ nhất Man Hoang Thần, chỉ cần là hậu đại, mặc kệ huyết mạch mỏng đều có thể thiêu đốt tinh huyết triệu hồi Man Hoang Thần một tia uy năng đến trợ giúp hậu bối giết địch.

Man Hoang Thần trước khi thọ tẫn vẫn lạc đã lưu lại ý niệm của mình trong Thiên Địa, Thiên Địa trường tồn hình chiếu bất diệt, muốn triệu hồi Man Hoang Thần ý niệm chỉ có hậu nhân huyết tế chính mình mới có thể, chỉ có huyết tế thì ý niệm của Man Hoang Thần mới không mất đi lực lượng mà trường tôn vĩnh cửu trong thiên địa, tuy cách này thập phần bất tiện, thua kém võ đạo văn minh Đế cấp cường giả lưu lại một tia võ đạo ý chí, bởi vì võ đạo ý chí có thể tích súc tồn tại trong thiên địa, tuy nhiên ý niệm lại không thể tồn tại trong thiên địa, chỉ có thể lấy ý niệm ký thác vào thiên địa, lưu lại lạc ấn trong thiên địa, tuy nhiên thắng ở ý niệm có thể thi triển mãi mãi chỉ cần hậu nhân không tuyệt diệt.

"Chư Thiên Thần Ma Quyền, Tru Thiên!" Man Hoang Thần ý chí gầm lên một tiếng, thanh âm to như sấm rền, mặc kệ hắn chỉ là Man Hoang Thần một tia ý niệm, Man Hoang Thần vẫn mạnh mẽ tuyệt luân, dưới uy lực như thế, không biết để bao nhiêu người cảm thấy run rẩy, Man Hoang Thần chi uy trong nháy mắt quét ngang Cửu Thiên Thập Địa, không biết có bao nhiêu người bị cỗ khí thế này ép nằm rạp xuống mặt đất, không biết có bao nhiêu Man tộc tộc nhân mù quáng quỳ bái, bọn hắn đều bị Man Hoang Thần uy thế trấn áp.

Một kích khủng bố như vậy khiến cho không biết bao nhiêu người kinh hãi hét lên một tiếng, khắp Tây Hoang Man Tộc cường giả cho dù ẩn tu hoặc bế sinh tử quan đều nhao nhao xuất hiện, kinh hãi nhìn về phía Tiên Ma Thành, mà kinh động nhất là Man Hoang bộ lạc tộc nhân, bởi vì có thể huyết tế đều là dòng chính Man Hoang tộc nhân, mất một người thì Man Hoang bộ lạc mất đi một phần thực lực, bởi vì chỉ có dòng chính mới có thể thiêu động khí huyết bản thân triệu hồi Man Hoang Thần tổ tông, có thể ví như mỗi vị man hoang thành tộc nhân chính là vũ khí hạt nhân, có tác dụng duy nhất là uy hiếp cường địch.

""Không tốt, là phạm vi Tiên Ma Thành, Vương Thiên Sư đường đệ nguy hiểm."" Man Hoang Thần kế nhiệm Vương Sát Sinh kinh hãi quát lên một tiếng, sau đó nhanh chóng xé rách vô tận không gian cùng thời gian thông đạo, một đường lao đến Tiên Ma Thành.

Mà ngay lúc này đây cả người Vương Thiên Sư đã già nua, tóc rơi rụng, cả người bị teo lại chỉ còn da bọc xương, hấp hối thở dốc, hít vào thì ít mà thở ra thì nhiều, sinh mạng như dầu tắt đèn tối.

Mà Tàng Thiên Cơ sắc mặt tuyệt vọng trơ mắt nhìn Man Hoang Thần thân ảnh vung một quyền vượt qua không gian và thời gian đấm tới, lúc này đây một kích này tương đương với Thánh Nhân một kích, nghĩa là ngang với Đế cấp cường giả một kích, không phải là Tàng Thiên Cơ có thể chống lại, hắn tuyệt vọng đứng lặng chờ chết, cho dù muốn thiêu đốt khí huyết liều mạng cũng không kịp, bởi vì một quyền này quá nhanh.

""Hừ! Kẻ hèn một tia ý niệm, muốn mơ tưởng tổn thương thuộc hạ ta, muốn chết!"" Một tiếng hừ lạnh vang lên, Vương Bá Ngưu nhanh chóng sử dụng Đại Dịch Chuyển thuật, một trong ba ngàn đại đạo bí thuật đến ôm lấy thân thể Tàng Thiên Cơ, sau đó hắn khoác lên Hắc Ám áo choàng, lập tức biến mất tại chỗ.

Hắc Ám Áo Choàng thần kỳ luôn khiến Vương Bá Ngưu thoát chết trong gan tấc hay muốn lặng lẽ làm việc xấu đều có Hắc Ám Áo Choàng là trợ lực, ngay cả Thánh Nhân ý niệm một kích toàn lực cũng không khóa lại được khí tức của hắn, Chư Thiên Thần Ma Quyền mất đi mục tiêu liền đánh nổ cả không gian, đánh xuyên ra ngoài vũ trụ, phá hủy hàng loạt ngôi sao cùng tinh cầu tu chân cấp thấp gần Việt Cổ Tinh Cầu.

Mà lúc này Man Hoang Thần ý niệm cũng khẽ ngạc nhiên lên tiếng:"" "Hắn đâu?""

Man Hoang Thần ý niệm thập phần nghi hoặc, thân là Thánh Nhân cường giả lưu lại ý niệm, hắn tùy ý khống chế Thiên Địa quy tắc tiến hành giết địch, tuy vây như ng hắn lạikhông thể cảm giác bất kỳ khí tức nào của Vương Bá Ngưu, giống như hắn hoàn toàn tiêu tán khỏi Thiên Địa vậy.

Mất đi khí huyết của Vương Thiên Sư chèo chống, Man Hoang Thần ý niệm không cam lòng thấp giọng kêu gào, giống như sắp biến mất, tuy nhiên Vương Bá Ngưu lặng lẽ đi đến sau lưng Man Hoang Thần ý niệm, nhanh như chớp tắt đi chức năng của Hắc Ám áo choàng, dùng Đại Cướp Đoạt thuật lên ý niệm của Man Hoang Thần.

""Ngươi...ngươi làm gì..."" Man Hoang Thần ý niệm đột nhiên cảm giác mình bị khống chế, sắc mặt kinh hãi nhìn Vương Bá Ngưu.

" Kẻ hèn một tia niệm dám trước mặt bổn ma giương oai diễu võ, tuy ý niệm của ngươi thập phần nghịch thiên, có thể khống chế Thiên Địa lĩnh vực, ta cũng không phải đối thủ của ngươi, tuy nhiên bản thân ngươi cũng chỉ là một đoạn ý niệm, ngay cả tàn hồn cũng không phải, có thể chống cự lại thủ đoạn của bổn ma hay sao?"" Vương Bá Ngưu đắc ý cười haha, ánh mắt trêu tức nhìn Man Hoang Thần ý niệm.

Với người khác, ý niệm hay ý chí Cường giả lưu lại rất đáng sợ, nhưng đối với Vương Bá Ngưu chẳng có cái rắm tác dụng, không phải ngay cả Diệp Phá Thiên ý chí cùng Vương Lâm ý chí lần trước trong mộ của Diệp gia gia tộc Vương Bá Ngưu còn cướp đoạt được nói gì cỗ ý niệm này.

Mặc kệ Man Hoang Thần phản kháng, Vương Bá Ngưu cướp đoạt hết thảy ý niệm của Man Hoang Thần, ngay lập tức Man Hoang Thần ý niệm hoàn toàn tiêu tán khỏi thiên địa, sau này dù cho đám hậu nhân Man Hoang Thần dù hiến tế bản thân vẫn không thể triệu hoán được Man Hoang Thần, mà Vương Bá Ngưu chỉ đơn giản là có thể điều động Man Hoang Thần lực lượng, không cần hiến tế bản thân.

Đây chính là Đại Cướp Đoạt Thuật uy năng, không gì không thể đoạt, từ thọ nguyên, thiên phú, gân cốt, huyết mạch, trí nhớ, thậm chí cả ý chí võ đạo cường giả, không gì không thể cướp.

"Ta chết Không oan." Nhìn thấy ngay cả chỗ dựa sau cùng là Man Hoang Thần ý niệm cũng bị Vương Bá Ngưu tàn nhẫn đánh tan, Vương Thiên Sư đã buông tha hoàn toàn phẫn nộ cùng oán hận, sau một câu nói đầy vẻ kính sợ cùng cảm khái sau cùng từ trong miệng Vương Thiên Sư nói ra, nói xong một câu nói kia, hắn đã không có oán hận gì, không có hối hận gì, chậm rãi nhắm mắt lại, hắn chết mà nhắm mắt.

Cuối cùng thân thể Vương Thiên Sư hóa thành bụi bặm chậm rãi tiêu tán khỏi thiên địa, đây là đại giới thiêu đốt tinh huyết triệu hoán Man Hoang Thần.

Quản hắn còn sống từng quát tháo phong vân một thời Tiên Ma Thành lão tổ, khi chết lại chẳng còn gì để lại, ngay cả xương cốt cũng không còn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.