Ánh sáng từ quả cầu năng lượng này cực kỳ quen thuộc đó chính là Ma Khuyển Vương, quả cầu uy mãnh xé toạt không gian bởi nguồn năng lượng cường mạnh thắp sáng cả một cánh rừng to lớn, và chiếu rọi đến từng lỗ chân lông trên gương mặt hãy còn non nớt của Trương Vệ mỗi lúc một rõ ràng, với khí thế gắt gao như vậy thì chỉ có tan xương nát thịt.
Đối diện với đòn công kích mạnh mẽ uy lực, nhưng bản thân không thể làm gì khác hơn được Trương Vệ lúc đầu còn hoảng sợ cùng cực khi đối diện với cái chết.
Chàng không thể ngờ được rằng khi đối diện với thứ gọi là cái chết nó lại đáng sợ như vậy. Chàng vẫn còn nhiều thứ chưa hoàn thành, và cuộc sống của chàng chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi, chàng còn rất trẻ và còn nhiều triển vọng hơn trong tương lai nếu tiếp tục sống.
Chắc rằng nếu như lúc này cho Trương Vệ chọn lại chàng sẽ không đồng ý đi vào khu rừng này thêm một lần nào nữa, nhưng bây giờ đã quá muộn cho một quyết định. Sự tuyệt vọng là điều không thể tránh khỏi nó hiện rõ lên trên gương mặt trẻ trung của Trương Vệ.
Khóe mắt hơi cay, đôi môi nhè nhẹ run lên từng cơn. Trương Vệ khó khăn để nói ra những câu từ cuối cùng.
"Song thân, thứ lỗi cho hài nhi bất tài vô năng."
Trương Vệ đã đọc nhiều sách nói về những anh hùng hào kiệt trong thiên hạ cho nên chàng luôn quan niệm phải chết như thế nào cho thật oai dũng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-luc-lien-hoa/2895263/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.