Bạch Cẩn Nhất không ở trêи giường, hắn đang ngồi dưới thảm xem tạp chí quyền Anh vừa đưa tới hôm nay, nghe có tiếng động ngoài cửa, hắn vô thức giấu tạp chí đi.
Giang Thâm ôm gối và chăn ngó đầu vào.
Bạch Cẩn Nhất nhướn khuôn mày, “Cậu…”
Giang Thâm không vui vẻ gì cho cam mà oán trách, “Sáng nay không phải cậu nói tối sẽ ngủ chung với nhau hả, sao cậu lại không đến chứ?”
Bạch Cẩn Nhất suýt nữa không thể kiểm soát được độ cong trêи khóe môi, hắn cố ý nghiêm mặt bẻ lại, “Tôi bảo cậu chọn rồi còn gì, cậu qua đây ngủ hoặc tôi qua cậu ngủ, cậu cũng đâu có nói muốn tôi qua ngủ đâu, làm sao tôi biết được.”
Giang Thâm nửa tỉnh nửa mê nhớ lại một phen, phát hiện đúng là Bạch Cẩn Nhất có nói như vậy thật, suy nghĩ hồi lâu, Giang Thâm chỉ có thể xuống nước trước, “Thế, giờ tớ đến ngủ với cậu nha…”
Bạch Cẩn Nhất dựa vào bên giường, đưa tay xốc chăn lên, “Lên đây đi.”
Giang Thâm ôm chăn gối vui vẻ leo lên giường Bạch Cẩn Nhất, cậu cũng chưa buồn ngủ lắm nên ghé lại nằm bên mép giường hỏi, “Cậu đang làm gì vậy?”
Bạch Cẩn Nhất rút cuốn tạp chí dưới ʍôиɠ ra, “Xem lung tung thôi.”
Giang Thâm nhích lại gần hơn, cằm đặt trêи vai Bạch Cẩn Nhất, “Trong đó có nhắc đến cậu không?”
Bạch Cẩn Nhất làm bộ, “Không biết, vẫn chưa thấy.”
Giang Thâm vươn tay: “Cho tớ xem nào.”
Bạch Cẩn Nhất đưa tạp chí cho cậu, Giang Thâm cẩn thận lật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lau-kinh-cuu/2665521/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.