Lại đi tới khu y học bỏ hoang, Chu Húc cảm thấy ngay cả trong không khí đều phủ kín các nhân tố hạnh phúc, không lâu trước đây y và Thẩm Mộng vẫn là người xa lạ, nhưng hiện tại Thẩm Mộng đã có thể cùng chung hoạn nạn với y. Mặt Chu Húc mang theo đỏ ửng, giống như thiếu nữ hoài xuân, trong mắt thì lại là hỗn loạn cùng điên cuồng, tương phản mãnh liệt khiến cho y có vẻ đặc biệt khủng bố.
Y và Thẩm Mộng chia thành hai đường, Thẩm Mộng đã đi đến tù giam có giấu Bức họa phong ấn lần trước, kiểm tra phạm vi phong ấn của Bức họa phong ấn, còn y lại muốn tới nơi này, bắt lấy tiểu yêu tinh bỏ trốn một mình, bụi cỏ đuôi chó vốn nên thành thành thật thật đứng ở trên bức họa.
Lúc này khu lầu bỏ hoang hoàn toàn biến thành nhà quỷ, căn bản không ai dám tới đây, khóa cửa bị hỏng cũng không ai để ý, Chu Húc đứng trước cửa đẩy nhẹ một cái, cánh cửa liền kẽo kẹt mở ra, bên trong vẫn là một lớp bụi dày, trên lớp bụi là dấu chân bừa bộn.
Dấu chân vô cùng mới, nhìn hoa văn đế giày có lẽ là một người, Chu Húc nheo nheo mắt, những dấu chân này lộn xộn lại rất nhiều, giống như một người không ngừng đi đi lại lại ở chỗ này, một giây cũng không ngừng, thẳng đến mặt đất đều là dấu chân.
Chu Húc nghiêng đầu, trong mắt hiện lên một chút cảm xúc kỳ lạ, hơi mù tràn vào đáy mắt y, “Ha, thật sự thú vị.”
Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-yeu-toc-o-hien-dai/2519662/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.