Mọi người xung quanh vội vã tìm chỗ trú mưa hoặc bung dù che cả người mình lại nhanh chóng rời đi.
Nam Nhiễm bỏ tay xuống sau hơn mười phút hứng mưa.
Tiểu Hắc Long nghi hoặc.
[ký chủ, ngài làm gì vậy?]
Nam Nhiễm phục hồi lại tinh thần.
Ăn hết bánh bao trong tay.
"Bị nhốt lâu như vậy, đến cả mưa cũng quên luôn mất.]
Ngữ điệu của cô lười nhác, nghe không ra chút cảm xúc nào.
Bất quá, Tiểu Hắc Long vẫn bị câu nói của ký chủ làm đau lòng.
Nó biết một ít sự tình của cô.
Ngay từ lúc mười một tuổi, ký chủ đã bị bắt vào đại lao.
Đến hiện nay cũng không biết bao nhiêu vạn năm.
Vừa nghĩ như vậy, Tiểu Hắc Long nhịn không được.
Ô ô ô ô ~
Ký chủ thật thảm ~~
Nam Nhiễm lại ngẩng đầu nhìn bầu trời đen kịt, một mình ngắm nhìn màn mưa trắng xóa.
Bộ dáng thật vui vẻ.
Lúc này.
Một chiếc xe hơi chạy qua, dừng lại cách Nam Nhiễm không xa.
Vài giây sau, cửa xe mở ra.
Một chiếc ô màu đen xuất hiện trong tầm mắt Nam Nhiễm.
Sau đó, một người từ trên xe bước xuống. . Ngôn Tình Tổng Tài
Người đó mặc đồng phục của Cao trung Đế đô.
Một khuôn mặt lạnh băng quen thuộc lộ ra.
Vẻ mặt hờ hững đến nỗi giữa thời tiết lạnh băng như vậy hắn cũng không cảm giác được gì.
Nam Nhiễm nhận thấy có hơi thở lạ tới gần.
Bất quá, Bạc Phong đã xuất hiện trước mặt cô.
Ngón tay thanh mảnh kia nắm chặt lấy cán dù được đặt chế tinh xảo.
Tiếp theo, anh hơi nghiêng dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-lai-muon-tan-vo/1156151/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.