Sáng ngày hôm sau, Bích Nguyệt và Lâm Quang xuống bến tàu dưới làng. Bến tàu không lớn lắm, chủ yếu là tàu của ngư dân ngoài khơi đánh cá trở về. Còn tàu dùng để lưu thông giữa Đào Hoa đảo và Thiên Dương đại lục chỉ có một con.
Hôm nay bến tàu rất nhộn nhịp, người dân tập trung lại rất nhiều. Nhìn mấy con tàu ngoài mới vừa cập bến, mỗi tàu đều chất đầy cá. Trên gương mặt của mỗi người thủy thủ trên tàu đều rất vui mừng.
Cách bến tàu cá hai mươi thước là tàu dành cho người trở về đại lục. Nhìn con tàu khá lớn, có thể chứa được năm sáu mươi người. Bây giờ trên tàu mọi người đều đã ổn định chỗ ngồi của mình. Một chút nữa là chuẩn lên đường rồi. Thời gian từ đây đến đại lục khoảng hai ngày là tới nơi.
Lâm Quang đứng trên tàu, trìu mến nhìn Bích Nguyệt phía bên dưới. Hắn nói lớn:
- Hai tháng nữa ta sẽ ra lại. Lúc đó, ta và nàng sẽ cùng trở về đại lục. Nàng nhất định phải chờ ta!
Những người trên tàu và người ở bên dưới đồng thời nhin đôi nam nữ này. Trên miệng họ nở ra một nụ cười, như là lời cầu chúc cho họ sớm gặp lại. Bích Nguyệt bất chợt đỏ mặt, mắt ngấn lệ hạnh phúc. Nàng cũng đáp lại lời hắn:
- Muội sẽ chờ huynh!
Tiếng còi tàu vang lên, và tàu bắt đầu chuyển động.
Cả hai người vẫy tay chào nhau. Dưới ánh nắng ấm áp, con tàu dần khuất xa. Sóng biển nhấp nhô, lấp lánh dưới ánh dương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton/2770398/quyen-3-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.