Buổi sáng hôm sau, ánh dương từ phía đông rực sáng.
Trong căn phòng khẽ phát ra những tiếng rên. Tiểu Ngư Nhi nghe thấy, đi vào phòng thì phát hiện người thiếu niên kia đang gượng dậy. Nó vội chạy tới, vừa đỡ hắn tựa vào tường vừa nói:
- Đừng cử động mạnh, huynh còn chưa thể bước xuống giường được đâu.
Người thanh niên kia cảm thấy toàn thân đau nhức. Một cử động nhỏ thôi cũng khiến hắn tê rần mình mảy. Hắn nhìn xung quanh, nhưng chợt nhận ra rằng chỉ có một màu đen tối bao trùm. Giọng nói vừa nãy, hình như là của một đứa trẻ. Hắn cũng không thể nhìn thấy được khuôn mặt của nó. Bất chợt hắn lấy tay sờ lên khuôn mặt mình, lúc này hắn mới hiểu vì sao hắn không nhìn được gì. Đôi mắt của hắn được dùng vải quấn quanh.
Tiểu Ngư Nhi thấy hắn sờ mắt, liền nói:
- Hà đại phu nói rằng mắt huynh bị tổn thương, tạm thời… không nhìn thấy được. Nhưng huynh cứ yên tâm, Hà đại phu nhất định sẽ tìm cách chữa được thôi.
Nó nói vậy cũng phần nhiều là giúp hắn bình tâm, không kích động thôi. Chứ như hôm qua Hà đại phu nói, giúp hắn lấy lại ánh sáng là điều khó có thể xảy ra.
Lúc đó, Bích Nguyệt từ bên ngoài đi vào. Trên tay nàng là chén thuốc nóng vừa mới sắc xong. Thấy hắn tỉnh lại, nàng đặt thuốc xuống bàn, đi tới ôn hòa nói:
- Ngươi thấy thế nào rồi?
Giọng nói đó là của một nữ nhân trẻ tuổi. Hắn không đáp lại câu hỏi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton/2770395/quyen-3-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.