Mặc dù cảm thấy rất nhục nhã, thế nhưng Vân Phi Ưng đơn giản chỉ gầm lên một phát đã khiến cả ba nội thương, đủ để biết được Vân Phi Ưng thực lực mạnh mẽ như thế nào, trước đó thời điểm Vân Phi Ưng chiến đấu với Khương Yến, xem ra hắn ta vẫn còn che dấu thực lực chân chính của mình.
Vậy nên dù khuất nhục, cả ba chỉ đành nhẫn nhịn, nếu bước lên chiến đài, khẳng định sẽ bị Vân Phi Ưng đánh rất thê thảm.
Vân Phi Ưng cũng không thèm quan tâm đến ba tên phế vật đó nữa, lại chuyển sang nhìn Đoàn Vạn Nguyên, người được xếp thứ hạng đứng đằng sau hắn.
“Ngươi có dám chiến với hắn hay không?” Vân Phi Ưng hỏi thẳng.
Chỉ thấy Đoàn Vạn Nguyên một tay đặt sau lưng, một tay cầm chiếc quạt vẫy nhẹ khiến hai lọn tóc mai khẽ đung đưa, phản phất bộ dạng ngọc thụ lâm phong, khóe miệng nhếch lên một nụ cười: “Dĩ nhiên, ta cũng không phải mấy tên phế vật kia. Bất quá, ta muốn khiêu chiến ngươi trước, như thế nào?”
“Tốt, ngươi xứng đáng được ta coi trọng.” Đối với những người mà Vân Phi Ưng coi trọng, hắn sẽ nói chuyện rất phóng khoáng, nhưng với những kẻ mà hắn cho là những tên bỏ đi, không có cái tâm của một cường giả, thì Vân Phi Ưng sẽ xem như rác rưởi không hơn không kém.
Vân Phi Ưng gật đầu tiếp nhận khiêu chiến, sau đó hướng Tinh Hồn nói: “Ngươi không phiền chứ?”
Tinh Hồn hiểu ý Vân Phi Ưng, sau đó xoay người trở về vị trí đứng của mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton-2-vinh-hang-chi-mong/3123856/quyen-2-chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.