Lúc Vương công công ra ngoài truyền lời, Bàng Mục đang mặt dày mày dạn ngồi xổm ở Liêu gia chuẩn bị cọ (ăn chực) bữa cơm, hai anh em Liêu Hành, Liêu Trăn cũng ở đó, Liêu Vô Hà cùng Đổng phu nhân thấp giọng đàm tiếu, thương nghị chi tiết hôn lễ.
Bên ngoài gió lạnh quyết liệt, giống như gió thổi theo yêu tinh xuống núi, nhưng trong nhà lại ấm áp như xuân.
Trong nhà đốt địa long, khiến cho căn phòng ấm áp dễ chịu, ở giữa nhà đặt một cái bếp lò nhỏ tượng trưng, trên đó có một cái ấm nước đang sôi, cái vòi uốn lượn phun ra hơi nước màu trắng, để thuận tiện có thể thêm trà bất cứ lúc nào, cũng có thể khiến cho không khí khô ráo của miền bắc thoải mái hơn chút.
Bên dưới bếp than hồng còn mùi thơm ngào ngạt của khoai lang đỏ, khoai tây, đậu phụ khô nướng, mùi hương tỏa ra dần dần bao trùm lên một vài bông mận đông đang nở rộ trong góc tường.
Nếu theo phong cách trước đây của phu thê Liêu Vô Hà, tuyệt đối không có khả năng xuất hiện những thứ này trong phòng, nhưng từ khi biết Yến Kiêu, cái loại thanh lãnh không dính khói lửa dân gian trên người trong nhà này giống như bị tiêu tán không ít, mà nhiều thêm là khói lửa dân gian.
Hiện giờ thánh nhân phong bút (nghỉ Tết),Thái Học nghỉ, hiếm khi không có vụ án, tất cả mọi người không có gánh nặng tụ tập lại một chỗ, Yến Kiêu mang họ làm những chuyện thô tục mà người bên ngoài xem như rất không phong nhã.
Huynh muội Liêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-huyen-lenh-tieu-ngo-tac/1117868/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.