Một cuộn chỉ rối lâu nay đột nhiên nhảy ra một cây đầu sợi, trình độ tri kỷ không thua gì đưa than ngày tuyết, Yến Kiêu cùng Bàng Mục vui sướng rất nhiều rồi lại không khỏi lo lắng chuyện này có phải quá mức trùng hợp.
Liêu Vô Hà nói: “Lúc trước ta cũng nghĩ như vậy, nhưng các ngươi xem đến cuối cùng sẽ biết.”
Sư đệ hắn Lâm Thanh tuy rằng nhìn là kẻ lãng tử nói chuyện không đâu, nhưng trên thực tế hắn làm việc rất đúng mực, sau khi nghe thấy tin tức này liền bắt đầu tìm kiếm nhiều mặt. Nhiều lần trắc trở, cuối cùng cũng liên lạc được với bằng hữu của thương nhân kia, xác nhận độ chuẩn xác của tin tức, lúc này mới báo tin cho Liêu Vô Hà.
Trong thư có rất nhiều tin tức, nhưng Yến Kiêu và Bàng Mục liếc mắt một cái đã thấy được hai câu mấu chốt:
Mẫu thân của hai huynh muội kia đúng lúc là nhân sĩ Tây Bắc, mà bản nhân nàng năm đó cũng bởi vì sinh ra hàm răng không đẹp mà kéo dài đến hai mươi tuổi mới thành thân, mất tích khi 25 tuổi, chuyện này không ít người biết.
Mười một năm trước, chiến sự biên quan đang diễn ra, bao nhiêu người trôi giạt khắp nơi, một hai người mất tích cũng không hiếm lạ, nhưng khả năng hai người khác nhau đồng thời thỏa mãn đặc thù về tuổi, thân phận? Khả năng như vậy cực kỳ bé nhỏ.
“Vị thương nhân kia có biết tỷ tỷ hắn lúc ấy đang có thai hay không?” Yến Kiêu hỏi.
Trước đó, bọn họ từng thỉnh một bà đỡ có kinh nghiệm phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-huyen-lenh-tieu-ngo-tac/1117845/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.