Sáng sớm mùa đông, khó có được thời tiết tốt.
Mặt trời từ sau những đám mây, lấp ló e thẹn đi ra tỏa sáng. Tuy rằng tin tức báo đài nói, một khối không khí lạnh sắp tràn xuống phía nam,nhưng mà lúc này, thấy ánh mặt trời, khiến cho lòng người không biết tại sao lại trở nên tốt hơn.
Nghi Tĩnh đi vào tổng bộ Phi Ưng, tuy rằng sau cặp kính mắt kia làcặp con ngươi trong suốt, bình tĩnh giống như mọi ngày, nhưng cước bộcủa cô so với bình thường nhẹ nhàng hơn nhiều.
Trải qua một đêm Hùng Trấn Đông “cố gắng” sự sợ hãi chiếm cứ tronglòng cô dường như có kỳ tích vô ảnh vô tung biến mất. Đương nhiên, những kích thích nóng bỏng tình ái cũng là một phần nguyên nhân, nhưng màquan trọng hơn là hắn không che dấu lo lắng, quan tâm, tuy rằng có sựngốc nghếch, cũng là tận tâm hết sức, nhiệt tình chân ý quan tâm.
Sinh mệnh của cô, chỉ có nam nhân lỗ mãng này là có thể chọc tức cô,nhưng cũng đồng thời có thể làm cho cô mỉm cười, làm cho cô quên đi sợhãi, làm cho cô ở dưới thân hắn, yêu kiều khẩn cầu…
Hai gò má trắng mịn màng, bởi vì nhớ lại mà thản nhiên hiện lên một mảng hồng.
Cô khẽ cắn đôi môi mọng đỏ, lại nhớ tới, Hùng Trấn Đông bị còng tay ở đầu giường, bộ dạng giãy giụa chật vật kêu rên, rốt cục nhịn không được đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, lộ ra ý cười nhàn nhạt.
Quả thực nhìn từ lầu hai mà nói, bên cạnh chính là cửa sổ sát đất, ánh nắng mùa đông, chiếu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hung-va-nghi-tinh/124996/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.