Hai ngày sau, tất cả bình an vô sự.
Sáu người dành nửa ngày để kiểm kê lại kho hàng tồn, sau đó tụ tập cùng mày mò bản đồ trường học. Nhưng dù có lật từng tấc đất nghiên cứu đi nghiên cứu lại thì vẫn chỉ là lý thuyết suông, cứ thế cả nhóm không tìm ra bước đột phá đành ngừng thảo luận.
Phá vòng vây tuy nguy hiểm lại khiến ta tỉnh táo. Cố thủ tại trận nghe thì an toàn nhưng tinh thần sẽ dần rệu rã theo quãng thời gian chờ đợi đầy tẻ nhạt và yên bình. Nói đâu xa chỉ cần nhìn sáu người hiện giờ, họ sắp chán muốn chết rồi.
Ngày thứ tám sau thủy triều zombie bùng nổ, ngày thứ tư tiến vào siêu thị. Trời nhiều mây u ám.
"Chúng ta mau tìm việc gì đó để làm thôi, nếu không mọi người sẽ nản hết mất." Tống Phỉ đã vượt qua sức chịu đựng từ lâu, đứng dậy đi vòng vòng, vặn óc suy nghĩ.
"Đừng lãng phí sức lực," Chu Nhất Luật rút một que Pocky trong hộp trên tay Kiều Tư Kỳ ngồi kế bên, đưa lên miệng, "Không sách, không internet, không bài tú lơ khơ, không mạt chược, chỉ độc sáu đội quân một người chơi trò chém chém giết giết. Cũng đâu thể chơi nói thật hay thách thức."
Kiều Tư Kỳ nhanh nhẹn giấu que bánh cuối cùng khỏi móng vuốt Chu Nhất Luật: "Nói thật thì được nhưng thách thức chơi sao? Chạy ra ngoài đánh nhau với zombie? Hay ăn hai muỗng bột giặt?"
La Canh cạn lời: "Bị dồn đến bước đường cùng thế này rồi còn chưa đủ thách thức hả? Đừng tự tìm đường chết nữa."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoc-zombie-tang-benh-dai-hoc/1172201/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.