Nếu cậu không đính hôn với Eaton, nhiều khả năng Eaton sẽ buộc phải đính hôn với một người xa lạ, mà Diệp Tiếu thì không muốn chuyện này xảy ra chút nào. 
Tuy để cậu và Eaton đính hôn làm cậu thấy không thoải mái, nhưng cậu nghĩ, bắt Eaton đính hôn cùng người khác còn khó chịu hơn, so sánh hai việc ức chế, lấy cái nhẹ hơn, cậu đành miễn cưỡng hy sinh vậy! 
“Sao vậy Tiếu Tiếu?” Eaton nghi hoặc, trong phong thư có thư hắn đọc, thư Diệp Tiếu viết cùng với ảnh chụp, không có gì bất thường cả. 
Diệp Tiếu không nói gì, giật lấy phong thư trong tay Tất Phong, bỏ lá thư của cậu ra, rồi mới thở phào dán lại bì thư, chuyển cho Tất Phong: “Được rồi, anh gửi đi!” 
“Ủa? Tiếu Tiếu không gửi thư của mình à?” Eaton không hiểu: “Phụ vương mẫu hậu em thấy thư của Tiếu Tiếu sẽ vui lắm, sao bỗng nhiên lại không gửi nữa vậy.” 
“Ừm… thầy mới nhớ ra mình có viết sai đôi chỗ, về sau có cơ hội thầy viết lại cũng được, hahaha, tự dưng trong phòng nóng ghê.” Diệp Tiếu lau mồ hôi. Động tác này không chỉ vì nhiệt độ ngọn lửa trong tay Tất Phong, mà còn để che giấu sự bối rối của cậu: “Mau gửi đi, muộn rồi đó.” 
Eaton dẩu môi, tuy hơi tiếc, nhưng đằng nào Tiếu Tiếu cũng sẽ về gặp phụ mẫu với mình, cho nên giờ giữ chút bí hiểm cũng tốt. 
Gửi thư xong, Tất Phong nhiệt tình giữ hai người lại, trưng cầu ý kiến của Eaton để xin chụp hắn mấy bức, liền bị Eaton quăng cái móng con con cho mấy phát. 
“Không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoc-yeu-quai/1310275/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.