- Tụi bây làm gì ở đây vậy? Vừa bước xuống taxi đã thấy nguyên đám tụi thằng An đứng đó, trên xe chúng nó cứ liên tục gọi hỏi là về đến chưa, hóa ra là đứng đợi ở đây à.
- Tụi tao bỏ công đứng đây đợi, mày không cảm động hả? Thằng Kiên giả bộ dáng bê đê như gái đang chờ chồng đi xa mới về.
- Ờ không… tiễn khách. Mình xua tay. Nhưng tiếc là cái lũ này khá là chai mặt, mấy lần gặp đầu còn tỏ vẻ nhu mì thục nữ, sau này bản chất càng lộ rõ, ai cũng có những thằng bạn khốn nạn thế này hết phải không.
- Đi Sài Gòn có mua gì cho tụi tao không? Thằng An chìa tay ra.
Mình nheo mắt nhìn tụi nó khó hiểu, rồi hỏi:
- Sao tụi bây biết tao đi Sài Gòn…
- Ơ… Thằng Kiệt tán đầu thằng An.
- Không gì tụi tao đoán thôi.
- Thật? Mình đặt balô xuống, vừa nói vừa mở khóa cổng nhà trọ, gần cả tuần rồi không về lại đây, cảnh vật vẫn như cũ, có lẽ chỉ có tâm trạng trong lòng của mình thì khác thôi.
- Uh tụi tao lừa mày làm gì. Thằng An cũng lấy tay vỗ ngực.
- Thôi lẹ đi mở cửa tụi tao vào chơi. Thằng Kiên nói.
Bước vào trong mấy anh chị thấy mình cũng hỏi thăm mấy câu kiểu như dạo này mày ở đâu mà không thấy vậy, tụi bạn qua chơi hả Hưng, tra chìa khóa vào chuẩn bị mở cửa, chắc bụi đóng dày cả tấc đây mà, đi lâu quá rồi, nhưng…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoc-la-gi-inspired-by-a-true-story/3194163/quyen-2-chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.