Y Trĩ Tà theo bản năng che cho Sở Lăng Thường ở phía sau lưng, cùng Dạ Nhai Tích xông lên cản những mũi tên vô tình đang lao tới. Thượng Phúc vương cũng được bọn họ che chắn cho nhưng vẫn bị dọa cho sợ đến khóc thét lên. Vốn định bắt đứa trẻ này làm con tin, nhưng không ngờ Yên thị lòng dạ độc ác như vậy nên giờ nó lại trở thành gánh nặng đối với mấy người họ.
Hoa Dương gần như sắp phát điên, nếu như bọn thị vệ không cứng rắn kéo lại thì cô ta đã lao về phía con mình. Vu Đan thì càng gấp rút hơn, rống lên kêu bọn thị vệ dừng tay. Đáng tiếc, bọn thị vệ kia chỉ nghe mệnh lệnh một mình Yên thị mà thôi.
Mấy người Sở Lăng Thường xem chừng sắp không chống đỡ nổi bởi bọn thị vệ xông tới ngày càng nhiều. Thượng Phúc vương vẫn núp phía sau Nam Hoa sợ hãi kêu khóc rồi co chân chạy về phía bên kia. Thân thể Nam Hoa vốn suy yếu nên cũng chẳng cách nào kéo kịp nó, chỉ đành bất lực nhìn nó lao về phía Hoa Dương.
“Thượng Phúc vương, đừng chạy, cẩn thận…” Thấy tình thế quá mức cấp bách, Nam Hoa vừa muốn gắng đuổi theo nhưng đáng tiếc đã chậm một bước nên chỉ có thể nhìn thấy Thượng Phúc vương trúng tên ngã quỵ xuống.
“Linh nhi…” Dạ Nhai Tích phía sau lớn tiếng kêu lên nhưng còn chưa kịp phản ứng đã thấy phần chân đau nhói, ngay sau đó cả người cũng bị những mũi trường mâu của bọn thị vệ chĩa ra khoá chặt. Những mũi tên bắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoan-du-cho-ta-khuynh-that-giang-san/2536460/quyen-8-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.