Đêm đã khuya, bọn thị vệ canh giữ trong đại lao cũng đã ngủ gà ngủ gật. Sự u tối cùng cảm giác đè nén khiến người ta hít thở không thông cũng tạm thời lắng xuống trong không gian tĩnh lặng, chỉ còn lại tiếng tí tách thỉnh thoảng phát ra từ cây đuốc đang cháy.
Nam Hoa công chúa cũng đã tỉnh lại, vô lực dựa vào người Sở Lăng Thường, máu từ khoé miệng chảy xuống nhuộm đỏ cả xiêm y trước ngực.
Trước lúc Nam Hoa tỉnh lại, Sở Lăng Thường cũng đã cẩn thận kiểm tra vết thương cho cô. Thật may là Nam Hoa chỉ bị thương ngoài da, không ảnh hưởng gì tới gân cốt. Có thể thấy là Yên thị còn chưa muốn lập tức đánh chết Nam Hoa.
Bất giác nhớ lại chuyện cũ, Sở Lăng Thường thực sự cảm thấy thế sự quá đùa bỡn con người. Nàng cùng Nam Hoa đều tới từ Hán cung, đến Hung Nô rồi đều cùng ở trong phủ Tả hiền vương, rồi lại cùng vào hoàng thành. Hôm nay, bọn họ lại cùng bị định tội và nhốt chung trong đại lao này.
Sở Lăng Thường bất đắc dĩ nở nụ cười khổ nhưng lại cảm thấy cổ họng khô khốc. Đây là kết quả của một thời gian dài không được uống nước. Đưa mắt nhìn khung cảnh an tĩnh xung quanh, nàng thực không biết đến lúc nào mới có thể ra ngoài, càng không biết hiện giờ Hách Liên Ngự Thuấn ra sao?
Nàng sợ hắn sẽ quay trở lại, thực sự sợ!
Hơi điều chỉnh tư thế, Sở Lăng Thường vô lực dựa vào vách tường lạnh băng. Dù tiết trời cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoan-du-cho-ta-khuynh-that-giang-san/2536458/quyen-8-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.