Đợi Hổ Mạc rời đi, Hách Liên Ngự Thuấn mới buông thẻ tre trong tay xuống, bê cái tô bằng đồng trên bàn hướng về phía giường bước tới.
Sở Lăng Thường gắt gao dõi theo thứ đồ vật trong tay hắn. Hắn càng tới gần, hô hấp của nàng càng trở nên dồn dập nhưng lại chẳng có khí lực để cự tuyệt, chỉ có thể mặc cho hắn ngồi xuống bên cạnh mình, vươn tay đỡ thân hình mềm nhũn của nàng dậy, để dựa vào ngực hắn.
“Ngươi có muốn chết thì cũng không phải lúc này. Mau ăn đi!” Thanh âm của hắn lúc này cực kỳ bình tĩnh, cũng không có vẻ tức giận hay châm chọc. Hắn còn tự tay bê tô lên, múc một thìa đưa tới bên môi nàng.
Lúc này Sở Lăng Thường mới nhìn rõ trong cái tô bằng đồng kia chính là cháo trắng.
Không phải hắn lại bắt nàng ăn thịt sống ư? Gạo này ở đâu ra? Cháo trắng ở đâu ra?
Theo như nàng biết, người Hung Nô vốn rất ít ăn cơm gạo.
Nét cảnh giác trong đôi mắt dần bị sự nghi hoặc thay thế. Nàng cũng không biết có nên mở miệng hỏi hắn hay không nữa. Hắn đột nhiên biến thành tốt bụng như vậy thực sự rất kỳ quái. Không phải hắn lại nghĩ ra phương pháp tra tấn nàng khác đấy chứ?
“Ăn!” Thấy Sở Lăng Thường vẫn không nhúc nhích nhìn mình, thanh âm trầm thấp bình tĩnh của Hách Liên Ngự Thuấn lại vang lên. Thật khó có chuyện khiến hắn nhẫn nại đến như vậy. Cho đến lúc này hắn vẫn để thìa cháo kề sát môi nàng.
Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoan-du-cho-ta-khuynh-that-giang-san/2536078/quyen-3-chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.