Chương trước
Chương sau
Lệ Thú không biết Tiểu Tiểu đã không còn ở Tô Châu .

” Giang Du đáng chết.” Tiểu Tiểu thấp giọng mắng, nấp ở trong bụi cỏtránh né từng nhóm người của Yến gia tìm kiếm nàng: “Không phải là nằmtrong ngũ đại thế gia thôi sao? Bắt cái gì mà bắt!”

Giang Du sau khi biết Tiểu Tiểu trở về, lại muốn cưới Tiểu Tiểu làmthiếp, hơn nữa cũng bởi vì yêu cầu của Giang Du, Tiểu Tiểu mới biết được Yến Doanh phái người đi ra ngoài tìm giết Lệ Thú. Điều này trực tiếpkhiến Tiểu Tiểu trốn đông trốn tây muốn chạy ra khỏi Yến gia, nhưng hiện tại đến cả cửa lớn của Yến gia nàng cũng chưa thoát được ra ngoài.

“Ta phải thoát ra nhanh đi tìm Thú ca cùng tiểu Thất. Bằng không bịnhững người cha phái đi làm hại thì làm sao bây giờ?” Tiểu Tiểu nhìntường vây gần trong gang tấc, nghiêm cẩn suy xét bước tiếp theo, đến tột cùng là nên làm thế nào tìm được Lệ Thú cùng Yến Thanh Dịch đang chẳngbiết đi chỗ nào rồi.

Thật là đau đầu, Tiểu Tiểu thở dài: “Đến tột cùng nên đi tìm thế nào a! Quên đi, trước tiên nghĩ biện pháp đi ra ngoài đã!”

Võ công của Tiểu Tiểu đã bị phụ thân phong bế, tường vây cao cao kia lại thành trở ngại của nàng.

Bên kia có cây…

Tiểu Tiểu nhìn quanh quét một vòng bốn phía, ừ, không có người, Tiểu Tiểu đối với bản thân gật đầu.

Tiếp Tiểu Tiểu sử dụng thần công trèo cây mà từ nhỏ không có người quảngiáo mà luyện thành. Thoáng cái đã trốn được lên cây, còn thiếu một chút nữa, Tiểu Tiểu âm thầm cổ vũ cho bản thân.

Tiếp theo Tiểu Tiểu cẩn thận hướng tới gần tường vây, thả người nhảy, thành công nhảy lên trên tường vây.

Ngồi trên tường vây, đầu Tiểu Tiểu có chút choáng váng, nếu có khinhcông mà nói thì nàng không sợ, nhưng hiện tại không chỉ có võ công bịphong bế, trong bụng nàng còn có đứa nhỏ nữa!

“Thất tiểu thư!”

Tiếng kinh hô của người làm khiến Tiểu Tiểu biến sắc, nhắm mắt lại, hítsâu, ánh mắt trở nên kiên định không thôi: “Đứa nhỏ, phù hộ nương ngươia!”

Ngay sau đó, Tiểu Tiểu linh hoạt nhảy xuống phía dưới, vững vàng hạ trên mặt đất.

Nhìn quanh trái phải một cái, Tiểu Tiểu nhanh chóng trốn về phía nhữngngõ nhỏ như đường mê cung, trong khoảng thời gian này công phu trốnngười luyện thành một chút cũng không thụt lùi!

Tiểu Tiểu thuận lợi thoát thân từ trong đại trạch Yến gia ra.

Con đường tìm chồng của nàng bắt đầu.

Thú ca, chờ thiếp nha!

Tiểu Tiểu không biết Lệ Thú ở nơi nào, nhưng nàng tin tưởng xông xáo ởngoài so với ở Yến gia bị bức hôn đến nghẹn thì tốt hơn nhiều.

Tiểu Tiểu nhớ tới thời điểm ban đầu gặp phải Lệ Thú, hắn đang muốn điTây Vực , tuy rằng Tây Vực rất lớn, nhưng tốt xấu còn có cái phạm viphải không?

Mà Tiểu Tiểu may mắn gặp được một đôi vợ chồng hào sảng (thẳng thắn, dễchịu hơn người) , đôi vợ chồng này nghe nói Tiểu Tiểu đang mang thai còn muốn đến Tây Vực, sảng khoái đáp ứng làm bạn cùng Tiểu Tiểu đi Tây Vực, nhưng mà bọn họ hi vọng có thể vòng qua đường đi Miêu Cương trước, làbọn họ mang một cái bọc giúp cho người khác, vốn đang phiền toái ngườikhác Tiểu Tiểu tự nhiên mở miệng đáp ứng. (vợ chồng nhà này làm bảo tiêu đó )

Cứ như vậy ba người kết bạn lên đường.

“Ôn đại ca, Ôn đại tẩu, mang theo ta thật sự sẽ không thêm phiền toáicho các ngươi sao?” Tiểu Tiểu nhô đầu ra từ trong xe ngựa bất an hỏi,vốn đây là vị trí của Ôn đại tẩu.

“Không sao đâu, không sao đâu!” Ôn đại tẩu là một nữ nhân giang hồ xinhđẹp mà lại hào sảng, không câu nệ tiểu tiết, sáng sủa hào phóng, mới hai mươi lăm tuổi mà cũng đã đi qua hết núi sông danh tiếng, tên ban đầu là Lăng Linh, cái tên dịu dàng và tướng mạo ôn nhu cùng tính cách nàng một chút cũng không tương xứng. Nhưng nàng chỉ thích người khác gọi nàng là Ôn đại tẩu, nàng cảm thấy đây là khẳng định lựa chọn đối với tình yêucủa nàng.

Ôn đại ca tên là Ôn Nhận, là một người đàn ông cao lớn cường tráng, cóchút giống sơn đại vương, thấy thế nào đều cùng Ôn đại tẩu không giốngmột đôi, nhưng khi hai người đứng chung một chỗ, Tiểu Tiểu ngoài ý muốncảm thấy rất thích hợp, nhất là ánh mắt của hai người khiến Tiểu Tiểuhâm mộ.

“Thú ca, ” Tiểu Tiểu vuốt cái bụng đã nhô ra một chút: “Không biết haichúng ta đứng chung một chỗ có phải hay không cũng xứng đôi như vậy!”

“Tiểu Tiểu.” Ôn đại tẩu quay đầu nhìn Tiểu Tiểu: “Lại nhớ đến tình lang !”

“Ôn đại tẩu ~” mặt Tiểu Tiểu bỗng chốc đỏ.

“Hiện tại cha mẹ cũng thật phiền, chuyện của tiểu bối để cho tự tiểu bối giải quyết thôi! Bản thân lựa chọn tuy rằng không thể nói là chính xácnhất, nhưng so với việc bỏ lỡ mất rồi sau đó hối hận cả đời là đượcrồi!” Ôn đại tẩu không quen nhất là nhìn thấy chuyện chia rẽ nhân duyênngười khác, năm đó thời điểm nàng cùng Ôn Nhận còn không phải một đámngười lấy cái gì mà “vì tốt cho nàng ” lý do ích kỷ như vậy cản trở, kết quả thế nào? Nàng bây giờ không phải rất hạnh phúc sao?

“Ôn đại tẩu, tình huống của chúng ta cùng với các ngươi không giống !” Tiểu Tiểu thở dài.

Nhìn ra Tiểu Tiểu không muốn nói chuyện của bản thân nhiều, Ôn đại tẩuhiểu ý người khác dời đề tài:”Được rồi, không nói chuyện của các ngươi,cùng ngươi nói một chút về tập tục của Miêu Cương và Tây Vực đi! Tránhcho đến lúc đó vô tình đắc tội với bọn họ.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.