Chương trước
Chương sau
Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên.

Dịch: Lúa.

Biên: Lạc.Bạch Quân Nghi nằm ở trên người Hoa Vân Long, gương mặt áp sát vào lồng ngực vững chắc của hắn, hô hấp dồn dập thở gấp không ngừng, trên gương mặt kiều diễm là nụ cười thỏa mãn sướng khoái, nàng dịu dàng hôn Hoa Vân Long, Hoa Vân Long cũng ôm nàng thật chặt, hưởng thụ thứ khoái cảm tuyệt diệu, chí cao vô thượng khi cả linh hồn và thể xác của hai mẫu tử hòa quyện làm một. Bạch Quân Nghi ôm Hoa Vân Long mà trở mình, để Hoa Vân Long nằm lên trên người nàng, âm thanh quyến rũ nói: “Nhi tử ngoan, ngươi hãy ngủ trên người mẫu thân đi, da thịt của mẫu thân có mềm mại không?”

“Mềm, mềm lắm, rất dễ chịu.” Hoa Vân Long nằm ở trên người Bạch Quân Nghi, Bạch Quân Nghi một thân da thịt trắng nõn mềm mại, nhục thể như bông như lụa, mềm mại không xương, đè xuống dưới thân là tuyệt không thể tả.

Tần Uyển Phượng lúc này cũng nằm xuống mà nói: “Nhi tử tốt, còn có một người nương đây.” Thế là Hoa Vân Long nằm lên trên ngọc thể mềm mại của hai vị nương thân, điềm nhiên chìm vào giấc mộng. Trong ánh trăng mờ, Bạch Quân Nghi cùng Tần Uyển Phượng đang nói điều gì đó và đã khiến cho Hoa Vân Long thức dậy.

“Hài tử này của chúng ta ở trên người nữ nhân thật sự là quá đỗi mạnh mẽ hùng dũng, hai người chúng ta đều đã đến tuổi như lang như hổ(1) rồi mà vẫn không thể khiến cho hắn thỏa mãn.” Đây là tiếng nói kiều mị quyến rũ của Bạch Quân Nghi.

“Đúng vậy a, đây còn là hai người chúng ta cùng lúc xông trận mới miễn cưỡng chinh phục được hắn, hai chúng ta cũng đều luyện võ, thân thể khỏe mạnh và bền bỉ hơn xa nữ nhân bình thường, nếu như chuyển thành một nữ nhân bình thường, vậy thì phải mấy người mới có thể làm cho hắn mềm đi? Chớ đừng nói tới chuyển thành một thiếu nữ mới lớn chưa hiểu chuyện phong tình.” Tần Uyển Phượng vừa nói vừa vuốt ve nắn bóp nhục côn mềm nhũn của Hoa Vân Long.

“Chớ có sờ nữa a, nếu sờ cho hắn cướng cứng lên rồi nổi dục tính thì ngươi có thể lo liệu được không?” Bạch Quân Nghi vội vàng ngăn cản Tần Uyển Phượng.

“Tiểu tử này thật sự là trời sinh dị bẩm, thật sự là khắc tinh của nữ nhân, nữ nhân nào có thể là đối thủ của hắn? Được nhiều thiếu nữ anh tài có thể đối phó sao? Đúng rồi, chúng ta không phải là còn có ba nữ nhi như hoa như ngọc sao? Cùng đem đến dâng cho hắn là được rồi, hơn nữa ta thấy rõ ba người các nàng đã sớm có tình ý với Long nhi.” Tần Uyển Phượng đề nghị.

“Ngươi cam lòng hay sao? Đây chính là cốt nhục thân tình của ngươi a, lại phải nói, quan hệ của bọn họ…”

“Trong nội tâm nữ nhi của ta nghĩ đến những cái gì, chính bản thân ta tinh tường. Trong nhà chỉ có một người nam nhân, ba người các nàng đều chưa từng tiếp xúc qua nam nhân khác, sớm đã đem Long nhi xem thành nam nhân duy nhất trong sinh mệnh của mình, giống như chúng ta, cũng đã tình căn thâm chủng(2) với hắn rồi, không lẽ ngươi một chút cảm giác cũng không có sao? Thực tế là Mỹ Linh, từ nhỏ liền mê luyến ca ca của nàng đến chết cũng không thôi, cả ngày đều vây quanh Long nhi, ba người các nàng đều có một điểm giống nhau, đó là đều yêu Long nhi say đắm.”

“Chẳng trách làm sao mà, ngày thường quan sát ánh mắt các nàng nhìn Long nhi, thái độ đối với Long nhi liền không thích hợp, ta lại không nghĩ tới phương diện này, cũng là thân nương mà ngươi lại hiểu rõ tâm ý nữ nhi hơn ta.” Bạch Quân Nghi cũng hiểu ra được.

Hoa Vân Long nghe các nàng nói xong mấy lời này cũng bừng tỉnh đại ngộ, ngày thường bản thân liền cảm thấy đại tỷ, nhị tỷ đối với chính mình quan tâm chăm sóc cũng có chút ám muội, bản thân mình lưu luyến các nàng cũng không phải cảm tình nên có giữa đệ đệ và tỷ tỷ, hiện tại mới hiểu ra được, đây là tình yêu. Các nàng đang yêu Hoa Vân Long hắn, chỉ có điều bản thân các nàng cũng không biết, kỳ thật bản thân mình lại làm sao không yêu thích các nàng đây? Còn có tiểu muội, cũng là rất ngoan ngoãn nghe lời với bản thân mình, ai, mình làm sao lại ngu đần đến như thế chứ a, lại không thể phát hiện ra thâm tình ưu ái của bọn tỷ muội với bản thân mình đây? Hoa Vân Long thầm hạ quyết tâm, lần này sẽ quyết tâm không phụ lòng tình ý của các nàng.

Hoa Vân Long tiếp tục lắng nghe: “Tỷ muội các nàng có thể cùng nam nhân cường đại như thế, thì chính là phúc khí của các nàng, ta cũng là vì muốn tốt cho các nàng, lại nói đây cũng là ta sắp xếp thỏa đáng cho nữ nhi của mình, đây cũng là có ý định tốt cho hai ta, chúng ta cũng là ‘lén lút ăn vụng’ mà, nếu để cho nữ hài tử bên ngoài chiếm lấy hắn, thì hai người chúng ta liền khổ cực rồi.” Ý định của Tần Uyển Phượng cũng là rất chu đáo.

“Được rồi, hãy xem duyên phận của các nàng a. Nhà chúng ta cũng thực là quái dị, mẫu tử luyến ái, di sanh luyến ái, tỷ đệ luyến ái, huynh muội luyến ái, thật không hiểu nổi rốt cuộc đời trước chúng ta đã gây nên cái ác nghiệt gì.” Bạch Quân Nghi than thở nói.(3)

“Không, là đời trước tích đức mới phải, mới có thể đắp bồi nên một tình yêu say đắm, tình thâm ý trọng như thế này.” Hoa Vân Long đột nhiên lên tiếng: “Chỉ cần chúng ta chân tình yêu nhau, liền không cần phải bận tâm suy nghĩ đến một chuyện nào khác.”

“Tiểu tử thối, ngươi dám nghe lén a, ngươi làm sao lại tỉnh dậy rồi?” Tần Uyển Phượng hỏi.

“Di nương thật thơm ngọt a, còn không phải là do ngươi sờ tỉnh sao.” Hoa Vân Long quay ngược lại mà chọc ghẹo không chút thương xót.

“Nhi tử tốt, nói hay lắm a.” Bạch Quân Nghi cho Hoa Vân Long một chiếc môi thơm, dùng tỏ ý cổ vũ.

“Đừng tới, hai người các ngươi khi dễ ta.” Tần Uyển Phượng hờn dỗi nói.

“Nương tha thứ cho Long nhi đi a, Long nhi chỉ là cùng ngươi nói giỡn đùa vui thôi.” Hoa Vân Long nằm ở trên người Tần Uyển Phượng mà làm nũng, liên tục hôn liếm, vuốt ve nàng.

“Tốt lắm, tốt lắm, di nương không trách ngươi, nào có người nương nào lại đi trách cứ nhi tử của mình đây?” Tần Uyển Phượng dịu dàng nói.

“Đúng rồi, vừa mới nãy ta nói có đúng hay không nha?” Hoa Vân Long lập tức nói sang chuyện khác.

“Đúng, quá đúng, đây là đời trước tích đức.” Tần Uyển Phượng nhanh chóng lên tiếng phụ hoạ.

“Đương nhiên là phải như vậy rồi, nếu không thì làm sao ta sẽ yêu cái tên tiểu tử thúi nhà ngươi? Ngươi đều đã nghe thấy được, cô nương kia hỏi ngươi, ngươi đến cùng có yêu tỷ tỷ và muội muội của ngươi không? Phải là một lời nói chân tình.” Bạch Quân Nghi truy hỏi Hoa Vân Long thật rõ ràng.

“Yêu, dĩ nhiên là ta yêu. Đại tỷ, nhị tỷ chăm sóc cho ta cũng như mẫu thân, lại ôn nhu như thê tử, tiểu muội đối với ta giống như tình nhân trong sáng, ta làm sao có thể không yêu đây?”

“Tốt lắm, ngươi nhất định phải đi truy cầu những mối tình thâm ý trọng trong duyên phận của mình a, chúc ngươi thành công.” Hai vị nương đồng thanh nói ra, mỗi người cũng cho Hoa Vân Long một cái môi thơm, cùng dâng lên thân thể mỹ miều phong tình quyến rũ dụ nhân, để mặc Hoa Vân Long giở trò…

(1) Như lang như hổ: khát khao mãnh liệt, dục vọng dâng tràn. Trong câu ý nói hai người Bạch Quân Nghi và Tần Uyển Phượng đều đang ở độ tuổi có khả năng và thèm khát dục tình rất lớn.

(2) Tình căn thâm chủng: gốc rễ tình yêu đã khắc sâu vào lòng.

(3) Mẫu tử luyến ái, di sanh luyến ái, tỷ đệ luyến ái, huynh muội luyến ái: tình yêu giữa mẹ – con, giữa dì – cháu, giữa chị gái – em trai, giữa anh trai – em gái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.